Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

HỒ CHÍ MINH, MỘT GIÁN ĐIỆP HOÀN HẢO - KỲ 5

Huỳnh Tâm  - Nhà nước Trung Cộng đã xây dựng hình ảnh Hồ Chí Minh trong chiến lược "lục phủ ngũ tạng" không thể khiếm khuyết của Mao Trạch Đông, họ gọi nhau với thuật ngữ "Hồ Chí Minh trở về nhà" (Hán), riêng Mao Trạch Đông ban cho Hồ Chí Minh tư tưởng chính trị "Tình đảng, tình anh em, và tình bạn thân thiết". [1]
Do động lực trên, Hồ gắn liền sự nghiệp của mình với việc cướp phá Việt Nam. Theo tin của tình báo Hoa Nam, Trương Định Chế (张定制) tiết lộ:

- Hoa Nam nhận lệnh của Mao Trạch Đông. Thay họ đổi tên cho điệp vụ Quốc tế, một gián điệp chuẩn bị xuất hiện, chưa rõ danh tính và ai là người phù hợp được chỉ định. Sau đó, quyết định của Hoa Nam, họ chọn họ Hồ () thông dụng tại Châu Á, cũng là họ chào đời của Chương (Hồ Tập), và đặt tên Chí Minh (志明) để xác định nguyên gốc Hán không lẫn lộn tên của người Việt Nam, từ đó Hoa Nam ghi danh Hồ Chí Minh vào hồ sơ mật, ngoài bìa màu xanh da trời ghi chú "Hồ Bí Mật" (们失去胡).

Hồ Chí Minh đã trải qua một thời gian dài đào tạo kỹ thuật chuyên môn và kiểm tra bản lĩnh. Kết quả họ Hồ được giao trách nhiệm nhuộm đỏ Việt Nam, lên đường vào Việt Nam cho đến ngày qua đời, đặt dưới quyền nhóm tình báo "thú rừng số 5" (中国情报机构如神秘野兽5). Nhóm này bí mật dựng lên sân khấu cộng sản tại Việt Nam, thường được biết đến dưới cái tên Ban Tuyên Giáo trung ương, điều hành nội bộ. Ban này tham mưu về chủ trương quan điểm, chính sách, phối hợp nghiên cứu quyết định của Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư thuộc lĩnh vực tuyên giáo tuyên truyền, giáo dục và đào tạo, tham mưu phối hợp nghiên cứu, phát triển lý luận chính trị, nghiên cứu một số đề án thuộc lĩnh vực tuyên truyền, giáo dục, đào tạo. Nghiên cứu tình hình tư tưởng trong đảng và trong xã hội, đề xuất phương hướng, bồi dưỡng kỹ năng, nghiệp vụ cho cán bộ làm công tác tuyên giáo các cấp, các ngành, các đoàn thể, dùng thủ đoạn, tìm giải pháp xây dựng đảng về tư tưởng chính trị, tổng hợp những công tác, tìm hiểu âm mưu chống phá đảng, nhà nước, các thế lực thù nghịch, kịp thời đề xuất đối sách và biện pháp chống các quan điểm, tư tưởng thù địch với chế độ CSVN.
 .
Phân bộ tình báo có biệt hiệu "thú rừng số 5", 
một cơ quan tình báo tiền tuyến tại Việt Nam, 
trực thuộc chỉ huy Hoa Nam (中国情报机构如神秘野兽5). 
Nguồn: Logo Hoa Nam.

Thú rừng số 5 (野生动物局5) bí ẩn nấp sau lưng Hồ, hướng dẫn con đường đi tới đã hoạch định, xây dựng những giao liên chuyên nghiệp, phối trí mọi đường dây cơ mật, nhả nọc độc vào tiềm thức, ăn sâu vào vô thức của đối tượng. Thực hiện thủ đoạn đầu độc trí thức và nhân dân là một trong những điệp vụ hữu hiệu nhất của Hoa Nam. Họ chủ động trong lĩnh vực truyền thông, giáo dục và đào tạo cho đến khi hoàn thành sứ mệnh. Với bản chất vốn khát máu của Trung Cộng, đưa Hoa Nam vào tiền tuyến tìm mọi thủ đoạn thu hút nguồn sinh lực đối phương, từ đó khai thác ảnh hưởng chính trị qua những nhân vật uy tín địa phương và tiếm danh cướp chính quyến, âm thầm khai tử đối tượng, nhẹ nhàng lừa gạt nhân dân Việt Nam.

Sau khi họ Hồ vào Việt Nam, tình báo Hoa Nam khởi động những điệp vụ chiến lược cướp chính quyền:

1. Xây dựng mật khu tại biên giới Việt Bắc, tự nâng bi xuất hiện với nhãn hiệu "Bác vĩ đại", mà Hồ đã có hành vi dùng xảo thuật phù phép chính trị ăn cắp tập thơ Hán "Nhật ký trong tù" để đánh bóng mình, bởi vì Hồ chưa hề có quá trình ngồi tù tại Hương Cảng, tiếp theo Hồ lừa bịp nhân dân Việt Nam bằng khẩu hiệu mị dân "độc lập, tự do, ấm no, hạnh phúc, thống nhất... ". Nhân dân Việt Nam từ trẻ con đến già, từ tiểu học đến đại học, từ đồng nội đến thủ đô, và tất cả tự hào khoa bảng, đều thuộc lòng nhưng chưa bao giờ thấy ánh sáng của nó, Hoa Nam thực hiện kỹ năng lì lợm, thế nhưng không ai lên tiếng vì đất nước này!

Chế độ bốc thơm Hồ lên tuyệt đỉnh "Bác Hồ vĩ nhân" và "cha già dân tộc". Hồ tiến nhanh, tiến mạnh thành lập nhà nước độc đảng, tước đoạt quyền làm người của nhân dân Việt Nam. Thủ đoạn hữu hiệu nhất của Hoa Nam là đưa văn hóa đất cát (Hán) trộn lẫn với văn hóa gạo nanh chồn (Việt), cho vào hệ thống tuyên truyền, tạo nên một trong những kim chỉ nam để mê hoặc nhân dân Việt Nam. Hồ vận dụng tối đa thời thế làm một cuộc cách mạng lịch sử trớ trêu tại Việt Nam.

2. Huyền thoại Hồ "tìm đường cứu nước" tại bến nhà Rồng. Vào năm 1863, tại Sài Gòn, Pháp đang xây dựng 2 cảng tàu buôn, đến năm 1900 mới hoàn tất. Cảng đầu tiên lấy tên là Hoàng Diệu (còn gọi cảng Tam Hội hay Khánh Hội). Cảng Hoàng Diệu tiếp nhận tất cả những tàu buôn, ra vào tự do. Theo hồ sơ của bến cảng Hoàng Diệu và hải trình của hãng tàu buôn Latouche-Tréville (Đô đốc Latouche-Tréville) có logo "5 ngôi sao", đã cặp bến cảng Hoàng Diệu vào năm 1910, và nhổ neo tháng 3 cùng năm.

Hình chụp tàu buôn Amiral Latouche-Tréville, tại cảng Dunkerque. 
Nguồn: Cục Hành Hải France.

Vào ngày 20 tháng 11 năm 1912, Sài Gòn khánh thành cảng thứ hai do hãng tàu buôn Messagerie Maritimes, viết tắt (MM), logo "đầu ngựa", (hãng tàu vận tải hoàng gia) độc quyền khai thác những tàu buôn của hãng khác không được vào cảng này, người dân địa phương gọi "hãng đầu ngựa hay MM", chưa ai gọi bến "Nhà Rồng". Xây dựng theo vị trí riêng của cảng, đặc biệt trên mái nhà điêu khắc biểu tượng "đầu ngựa".
 
Bên trái con tàu buôn lớn Messagerie Maritimes, 
bên phải Hotel Messageries Maritime 1912. 
Hãng tàu buôn Messagerie Maritimes, danh tiếng nhất Đông Dương. 
Nguồn: Cục Hành Hải France.

Như vậy, chiếu theo lời khai lý lịch của đương sự, họ Hồ đã khai man, cho rằng mình đã khởi hành từ bến Nhà Rồng, vào ngày 5 tháng 6 năm 1911, trên chiếc tàu buôn Latouche-Tréville. Họ Hồ không lương thiện, chênh lệch thời gian và sai địa điểm khởi hành, bởi tàu buôn Latouche-Tréville chỉ được phép vào cảng Hoàng Diệu, tháng 1 năm 1910 và nhổ neo tháng 3 cùng năm. Trên thực tế tàu Latouche-Tréville rời cảng Hoàng Diệu trước đó 16 tháng (1 năm 4 tháng). Nếu "Bác Hồ" khởi hành tại bến Nhà Rồng vào ngày 5 tháng 6 năm 1911, ở thời điểm này bến Nhà Rồng của hãng Messagerie Maritimes mới xây dựng được một nửa công trình. Thử hỏi đảng đại tài của ta, "Bác Hồ" đã khởi hành ra hải ngoại vào ngày nào, và bằng phương tiện gì? 

Theo dấu vết bước chân của Hồ, ít nhất phải có những tấm ảnh lưu niệm (photo) ở thời gian này! Quan trọng nhất là giấy hộ chiếu của thủy thủ đoàn ra vào những cảng Quốc tế, mà pháp lý hàng hải Quốc Tế qui định, cũng như vào cảng trên boong tàu phải treo cờ bản xứ. Chúng tôi đã tìm Bộ sưu tập hàng hải của con tàu Latouche-Tréville, đăng bạ tại Đức Quốc không thấy hồ sơ của Hồ. Tuy nhiên trong tập tài liệu "Hồ Bí Mật" (们失去胡) có ghi chú: Hồ làm công, phụ bếp cho hãng tàu buôn Latouche-Tréville, tại cảng Marseilles, từ 1912 đến 1921. Hồ không chứng minh được hải trình đã đi qua những cảng Quốc tế, bởi mỗi khi thủy thủ đoàn muốn xuống đất phải trình giấy hộ chiếu thủy thủ đoàn, cho phép nhập cảnh và những con dấu đỏ của Quốc gia sở tại chứng thực.

Theo sách "Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch", Hồ đã khai man, không minh chứng được thành tích giang hồ. Do đó Hoa Nam tìm mọi thủ đoạn biến Hồ thành nhân vật huyền thoại khó tin, bởi hình ảnh Hồ "tìm đường cứu nước" bị sụp đổ ngay từ đầu.

3. Hoa Nam tự "thổi" Hồ, thần tượng vĩ nhân hơn cả anh hùng lịch sử dân tộc Việt Nam, tán tụng mị dân hoang tưởng "Bác Hồ sống mãi với non sông", thổi bong bóng thần tượng "Hồ Chí Minh đi vào cõi vĩnh hằng". Tất cả hoạt động của Hồ đều dối trá, kịch sĩ. Chúng ta luôn thấy ảnh chụp họ Hồ lấy khăn tay pha trò lau nước mắt, tỏ ra một ít xúc động trong con người vô thần để tìm một ít uy tín trước nhân dân và cả thế giới. Hồ đã từng qui kết nhân dân Việt Nam là thành phần giai cấp tư sản, cần phải độc trị nó, và duy trì thống trị. Hồ tiêu biểu người vô sản chân chính "chăm dân, trị quốc" theo bàn tay sắt thép.

4. Hoa Nam tuyên truyền bốc phét về đạo đức của "Hồ thánh nhân", thực chất nâng bi xàm xỡ. Chính bản thân của Hồ là một đại ác và tất cả hành động đều có dấu ấn đại gian, chưa bao giờ biết thiện, bởi Hồ chính thức có trên 370 bí danh, mật danh của một gián điệp nguy hiểm. Trái lại đặc tính của Hồ là không quan tâm đến các giá trị đạo đức, lương thiện, đúng theo chủ trương của Mác. Và lòng thương người hầu như trống vắng trong tâm của "Bác".

5. Hồ có cả một kho thủ đoạn văn hóa cướp giựt vì đã từng được đào tạo tại Học viện Quân sự Hoàng phố tại Vân Nam Trung Cộng. Hồ cho mình sống ẩn nhưng lại tự khoái chí vinh danh, qua "Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch", không khác nào, họ Hồ đã ra tay đấm mạnh vào mặt dân tộc Việt Nam. Thay cho những cảnh cáo, đại bị kịch lịch sử Việt Nam từ ngày "Vừa đi đường vừa kể chuyện". Nếu nhân dân Việt Nam chịu khó tìm hiểu, họ sẽ thấy mặt thật của họ Hồ, vì lý lịch của y có quá nhiều lỗ hổng trong chiều dài hoạt động. Hồ tự vinh danh mình không khác nào man muội chấp nhận đeo gông cùm trọng tội lừa đảo. Họ Hồ không xứng đáng làm "Hồ di sản danh nhân thế giới"! Bởi Hồ nhờ tay Hoa Nam, âm thầm đem văn hóa cướp của Trung Cộng vào Việt Nam, chủ yếu đồng hóa dân tộc Việt Nam.

6. Hồ là cha đẻ chính sách khủng bố "cải cách ruộng đất", bản thân gián điệp lòng lang dạ thú cho nên Hoa Nam bồi đắp cái loa "nhà cách mạng Hồ Chí Minh", lấy tuyên truyền thuyết phục sự ngây ngô của người dân, đề cao "sự nghiệp bác Hồ sống mãi" trong lòng chúng ta.

Hoa Nam đã thực hiện điệp vụ thành công mỹ mãn. Người dân Việt ngày nay mới bừng tĩnh biết sự nghiệp của Hồ Chí Minh chỉ là buôn dân, bán nước, đúng với danh hão cao quý, vĩ đại và đạo đức của Hồ tự đặt cho mình. Trong giới tình báo Trung Cộng, họ thường đem những điệp vụ của Hồ ra đàm tiếu:

- Ái quốc của Hồ, đeo đuổi con đường cướp nước Việt Nam, dâng hiến cho Trung Cộng. Phấn đấu thành lập đảng của giai cấp công nhân với mục đích chiếm quyền độc trị tại Việt Nam. Ngày 25 tháng 3 năm 1950, Mao Trạch Đông phát biểu trước giới lãnh đạo Trung Cộng:

- Từ nước ngoài (Việt Nam), Hồ chỉ đạo cách mạng theo tinh thần "tình đảng, tình anh em Trung Cộng".

Hồ lãnh đạo cuộc đấu tranh bảo vệ Trung Cộng, chưa bao giờ đối xử với nhân dân Việt Nam bằng tình nghĩa đồng bào. Hồ thường tập trung vào những bài viết có tính mị dân: "Cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư, ý thức tổ chức kỷ luật, ý thức trách nhiệm, ý thức phục vụ nhân dân, đấu tranh chống chủ nghĩa cá nhân, quan liêu, tham nhũng, lãng phí". Họ Hồ tuôn ra một tràng pháo nổ lung tung, nhưng nhìn lại tấm gương trống rỗng của Hồ, mới biết bài viết để đọc cho vui không thể thực hiện được. Đất nước Việt Nam ngày nay đang trên đà lẩn thẩn, dở chết, dở sống cũng vì pháo tư tưởng Hồ.
 
Sự nghiệp vĩ đại của Hồ Chí Minh, có trên 101 kiểu khóc khác nhau, tuy nhiên chưa bao giờ khóc vì cha mẹ và anh chị em. Khóc chuyên nghiệp ở bất cứ nơi nào, khóc cải cách ruộng đất, khóc tại nghĩa trang Paris, khóc tại Liên xô, nước mắt của Hồ cộng sản, khó ai biết được thực hư. Nguồn: Hoa Nam.

Hoa Nam nhồi nhét cái tên Hồ vào đầu của nhân dân, rèn luyện nhân dân biết sợ hãi để nhớ ơn cộng sản lãnh đạo đời đời. Hồ là người xây dựng nền Cộng hòa dân chủ Việt Nam và Mặt trận dân tộc khát máu nhất hành tinh của thế kỷ 20, độc trị một đất nước người dân không bằng mặt không bằng lòng. Hồ là linh hồn của ngọn cờ chói lọi từng hành quyết nhân dân vô tội, lãnh đạo toàn đảng, toàn dân, toàn quân chiến đấu thiêu thân, một trang sử viết lên nỗi lòng của dân tộc uất khúc, u buồn nhất.

Hồ tượng trưng cho sự phá sản văn hiến, ý chí của Việt Nam. Lòng kiên cường của nhân dân đã chết theo "Bác", cộng sản đã đốt cháy tinh thần bất khuất năm nghìn năm lịch sử Việt Nam. Hồ không phủ nhận là một người Hán, và từ chối không liên hệ Nguyễn Ái Quốc hay Nguyễn Tất Thành, tuy nhiên Hồ công nhận là bạn thân đồng ruột thịt với Mao Trạch Đông, còn những đảng viên dưới quyền được xem nô lệ của cộng sản. Hồ là một nhân vật cướp danh hiệu, danh nhân thế giới, cũng là tên cướp "Nhật ký trong tù" với sự ủng hộ và cổ vũ của Trung Cộng.

Trong những năm tháng Hồ kháng chiến chống dân tộc Việt Nam, đã biết bao nhiêu cuộc biểu tình, mít tinh với những khẩu hiệu của hàng vạn người vang dội về Trung Cộng "Hồ nhất định thắng Việt Nam". Nhà báo Antoden, Ả rập đã viết: "Nếu lương tri Việt Nam thức tỉnh vào thời đại ấy, ắt nhiên không có Hồ Chí Minh". Nhà báo Michasay, phát biểu: "Hồ tạo ra một thứ lương tri điên dại tại Việt Nam". Những nhà báo, văn, thơ, biên khảo, nghiên cứu tư tưởng triết học đã viết về Hồ với một lăng kính khinh miệt, "Hồ một con rối của Hoa Nam".

Lịch sử Việt Nam chưa có anh hùng nào tự bốc thơm mình như Hồ, và những Hoa Nam Việt- Hán thi nhau viết sách láo về Hồ, với một số lượng tác phẩm khủng khiếp và giới thiệu quá ư trơ tráo không sợ xấu hổ, đến nỗi ca tụng từng giờ của mỗi ngày. Hồ có cả một danh mục đồ sộ về quan điểm chính trị Mao, phong cách sống của người Hán.

Diện mạo Hồ qua các tác phẩm có trích nguồn, giới thiệu và phê phán dưới đây:

"Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh". Âm mưu của Hoa Nam mở cuộc vận động bí mật, nhồi nhét tinh thần vô đạo đức của Hồ, tuy nhiên Mao mới là căn nguyên của hành trình đạo đức cướp.

"117 câu chuyện về Hồ". Hoa Nam xây dựng nhân vật hư cấu về Hồ, mục đích dùng những mẩu chuyện tầm phào, lúc nào cũng phải ca bài "Hồ hội tụ tinh hoa, tư tưởng đạo đức nhân loại" một điểm sáng ngời đáng hổ thẹn của giới trí thức Việt Nam, sao mà vô tư không có một trí thức nào giám phản ứng. Hoa Nam bịa đặt những câu chuyện giả tưởng về Hồ, rồi nhồi nhét đầu độc nhân dân, tuyên truyền này với mục đích xóa sạch trang sử dân tộc Việt Nam. Hồ Hoa Nam đã chiến thắng đưa nhân dân vào quỹ đạo nô lệ cộng sản quốc tế.

"Cuộc đời và sự nghiệp của Chủ tịch Hồ Chí Minh". Hồ vốn vô nhân đạo, tất nhiên không có tấm gương nào được gọi là đạo đức trong sáng. Hồ có được sự nghiệp nhờ những tên Hán gian và Hoa Nam, dù cho phản ánh đấu tranh đó chẳng qua quyền lợi của dân tộc Hán và giai cấp đảng của Mao, lại một lần nữa Hoa Nam đọc kinh nhật tụng: "Hồ đem đến cho Việt Nam độc lập, tự do, hạnh phúc và tiến bộ xã hội". Thế nhưng đến nay nhân dân Việt Nam vẫn bị đàn áp "điêu linh" (1945-2014). Còn ai để lòng và cấp thiết thoát cộng sản vì hôm nay, và mai sau của đất nước?

"Hồ Chí Minh sáng ngời trang sử". Cộng sản Hán muốn nuốt trửng Việt Nam, cần nắm vững hoạt động của Hồ, nhất là trồng người qua bộ môn lịch sử đảng "Bác". Hoa Nam không ngại mở rộng và làm phong phú hơn những nội dung trang sử Hán trong sách giáo khoa Việt Nam. Thường thấy đảng "Bác" chú trọng mùa Thu cướp, xây dựng một thứ độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội Hán.

- "Miền Nam trong trái tim Người"... Hoa Nam sáng tạo ra một hình ảnh mộng mị, giáo dục học sinh, sinh viên ôm hôn ảnh, lộng kiếng "Bác". Một thứ tình không chân dung, mầm mống của địa ngục đang chờ tương lai Việt Nam.

"Thơ văn Hồ Chí Minh". Hoa Nam làm mọi việc khó hình dung, lấy thơ văn mê hoặc nhân dân theo chính sách: Trung Cộng có Mao và Việt Cộng có Hồ, hai nhân vật tiêu biểu cho sự ác, bất thiện của thế kỷ. Hoa Nam vẽ bóng, tô màu sáng cho một bức tranh tồi và điên, đây là di sản tinh thần nâng bi cao nhất của Hồ cộng sản, với công năng giáo dục, rèn luyện, bồi dưỡng đạo đức cướp cho nhiều thế hệ mai sau của Việt Nam. Những tác phẩm tiêu biểu của Hồ Chí Minh trong suốt cuộc đời, cho thấy sức mạnh bào mòn ý chí dân tộc Việt Nam hơn là xây dựng.

Vào ngày 11 tháng 3 năm 1952. Mao Trạch Đông nói:

"Hồ là một trong những thứ hình bóng bọt nước của Mao" (湖中毛泽东的第二个泡沫剪影). Đấy đất nước đang đứng trước mong manh của bọt nước Hồ, và thứ sản phẩm thơ văn cộng sản Hán nặng tình phá hoại. Mỗi bài thơ, bài văn của "Bác" đều ẩn chứa bốc phét. Nó không giúp nâng cao nhận thức sinh tồn dân tộc mà còn chà đạp khát vọng chân, thiện, mỹ. Cái ác hại này do sự nghiệp của "Bác" tạo ra!

- "Quê hương Bác xứ sen vàng". Hoa Nam Việt xả thân viết bài nhật tụng "Bác" thối, cho rằng "vị cha già dân tộc" là một tấm gương đạo đức của nhân dân và toàn nhân loại. Điều này cho thấy lương tâm của người cầm bút nô lệ không biết ngượng ngùng khi nói về "Bác". Hẳn ai cũng đã biết, "Bác" là người vô gia tộc, vô đạo đức, bất lương cho đến ngày "Bác" chết. Ngày chào đời họ tên như thế nào chẳng ai biết, bởi tên "Chí Minh" (志明) đã là ADN Hán... Để hiểu một cách cặn kẽ, nhân dân Việt Nam phải suy lý những tội ác cụ thể của Hồ và hành động cướp vì dân tộc Hán, hơn là vì Việt Nam.

- "Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch". Hồ ra chiêu thức tự viết bốc phét về mình, Hồ sáng tạo bạo lực sợ hãi chưa đủ, bước thêm một thiên sử cá nhân biến thành huyền thoại thánh nhân vĩ đại, lưu truyền đời đời như một Phật tổ cộng sản.

Cho đến nay, Hồ Chí Minh được Hoa Nam ban thưởng công trạng bằng những danh xưng mới, Vĩ nhân, Anh hùng, Thánh sống, Phật Hồ, và tháng 4 năm 2014 được ban thêm một bí danh khá kêu ngạo "ông tiên sống mãi".

Kết quả cho thấy, nhân loại trên thế giới, từ trước đến nay, chưa bao giờ đồng tình với hành động của đảng "Bác". Cho nên có một đáp từ thay cho lời tuyên bố rất trung thực về sự nghiệp của Hồ Chí Minh, đây là chứng nhân lịch sử của mọi sự thực, nhân dân Việt Nam cần phải biết.

Trước khi nhân dân Việt Nam có những suy nghĩ hãy xem qua tài liệu lên án Hồ Chí Minh, theo báo cáo đã nhấn mạnh không thể tha thứ cho Hồ Chí Minh, hy vọng không còn ai a phụ Hồ vĩ nhân, báo chí thế giới loan tải rộng rãi, tài liệu tội ác chiến tranh của Hồ. Và nay Trung Cộng cũng không thể nào lặng lẽ bốc thơm Hồ mãi mãi. Cho nên gần đây Trung Cộng bật đèn xanh, ngoại lệ cho loan tải, liệt danh Hồ đứng vào hạng thứ 3 trong những nhân vật tội ác chiến tranh của thế kỷ 20, đã giết chết hơn 1,7 triệu nhân dân Việt Nam. [2] 
Triều đại đẫm máu của Hồ Chí Minh (胡志明), được so sánh với những tên bạo chúa thời cổ, Hồ được xếp vào hạng lịch sử tội ác chiến tranh, đã từng đưa nhân dân Việt Nam xuống lòng đất mà không có một lời nào tự biện minh. 24 năm (1945-1969) độc trị của Hồ, đạt thành tích phi thường (đập nát Việt Nam, thủ tiên văn hóa hiền hóa) đã biến mất không còn hiện diện trên địa cầu này! Và hành động của nó vẫn chưa kết thúc phá hoại. Nguồn Photo: AP. bởi bbs.tiexue, m.club.sohu [3] 

Thế giới điểm danh tội ác của Hồ Chí Minh [4]

Từ lúc này, muốn thoát chế độ cộng sản, mỗi người dân phải phát biểu ý kiến độc lập, dân chủ của chính mình, và am tường toàn bộ sự kiện thối rã của chế độ độc đảng, như thế giới đã công bố: "Hồ Chí Minh tội ác chiến tranh xếp hạng thứ Ba" (3):

Sau 24 năm độc đảng (1945-1969), Hồ Chí Minh và đồng lõa thực hiện quá nhiều hành vi phạm tội ác chiến tranh, trên 1,7 triệu người Việt Nam tử vong. Thế chiến II, Chu Ân Lai có công thổi phồng hóa danh tên tuổi Hồ Chí Minh, từ đó cộng sản Việt Nam-Trung Quốc liên kết vi phạm tội ác. Chế độ cộng sản của Hồ Chí Minh đưa đến nguyên nhân người Việt chết đói vì thiếu lương thực tại miền Bắc. Trong khi ấy Hồ Chí Minh gửi 3/4 lương thực cung cấp cho Trung Cộng.

- "Hồ Chí Minh sống mãi trong lòng nhân dân Việt Nam và nhân dân thế giới". Quả nhiên trí lực của tình báo Hoa Nam cũng có những lúc bất bình thường, tuy đã có những mũi nhọn bốc phét và khủng bố tấn công nhân dân Việt Nam, nhưng không qua khỏi đôi mắt lương thiện của nhân loại, đảng "Bác" tiếp tục lừa bịp và lợi dụng danh nghĩa của UNESCO.

Khủng khiếp nhất đảng "Bác" thực hiện kế hoạch ngu dân

Mao Trạch Đông lấy quyết định cho lãnh chúa Hồ Chí Minh xuất hiện, do bộ máy Hoa Nam trực tiếp điều hành quân sự, chính trị, truyền thông, và chiến lược hàng đầu áp dụng mọi thủ đoạn từ sơ đẳng đến tinh vi, tùy môi trường xã hội và thực hiện theo vận hội bám vào từng lớp nhân dân. Hoa Nam đố kỵ những ai thông minh, và cương trực, thành phần này bị khai trừ sau khi cướp chính quyền vào mùa Thu, tuy nhiên vẫn dùng những thông minh nhu nhược và khiếp sợ mã tấu rờ sau gáy.

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEirKMTGWMYNalgMarin8v0qHMPNeza7YhDqCeF4Q67w3SYtQpBUmpNav8j2LkxnnFOualeTCsCTHOXynLQdu0g-7A1mx6hKoYYoq8QJ4Dbf2IkOq3qt9k_0yZouHI6imi4rhoouEqoESQo/s640/tmp-danlambao.jpg
Trụ sở UNESCO tại Paris

Ngày 12/5/1989, đảng "Bác" chơi trò gian lận, lừa đảo bịa đặt động trời "Bác danh nhân văn hóa thế giới" phổ biến sâu rộng, khắp nước cho đến nay đã 25 năm qua (1989-1914). Vẫn còn sức mạnh của quảng bá truyền thông cộng sản, báo chí, đài phát thanh, ảnh hưởng của nó rất lớn, đến nhiều người công tác báo chí, biên khảo, sáng tác văn học nghệ thuật, cũng như các vị khoa bảng thạc sĩ, tiến sĩ, nghiên cứu khoa học, nhân văn, lịch sử, các giáo sư đại học thi nhau dạy môn "Bác danh nhân văn hóa thế giới", như đại học Huế cho ra đời những tiến sĩ vô hồn. Ngoài ra còn có những trí thức giấy không vì phục vụ đất nước... Nói chung họ cũng là thành phần chấp nhận để bị mắc lừa.

Đảng "Bác" và Hoa Nam dàn dựng một cú chơi khăm, làm hàng giả hiệu "Bác danh nhân văn hóa thế giới". Chỉ thị phát xuất từ Trung Ương đảng Cộng sản Việt Nam ra lệnh cho tình báo Võ Đông Giang phét Bộ trưởng chủ tịch ủy ban quốc gia UNESCO. Đại sứ quán CHXHCNVN tại Paris, tạo điều kiện đưa dân tộc Việt Nam lên mây xanh, bằng thủ thuật cướp lời UNESCO, biến hóa Hồ Chí Minh thành nhân vật "văn hóa thế giới", nhưng rất đáng tiếc không thành công. Những con quay tình báo lập mưu đi thuê một phòng nhỏ trong trụ sở UNESCO ở Paris để tổ chức buổi trình diễn văn nghệ, (ở địa chỉ này ai thuê cũng được) đúng một tuần lễ trước ngày sinh nhật của Hồ Chí Minh. Trong đêm trình diễn văn nghệ, có mặt người viết bài này, đến với tư cách tò mò, muốn biết việc làm của thiên lôi đảng "Bác", nhận diện từng người không thấy nhân viên của trụ sở UNESCO, về phía chính quyền địa phương và đại diện nhà nước Pháp không cử đại diện đến tham dự, kể cả đại diện của UNESCO cũng vắng mặt, không có đại diện nào tham dự, một đồng tình lương tâm, từ chối cái bẫy của cộng sản Việt Nam.

Hôm đó có khoảng 73 người Việt Nam tham dự lưa thưa, bao gồm cả ban tổ chức và nhóm "Việt kiều Yêu nước". Trong khi đó phòng có khả năng chứa 600 người, một đêm văn nghệ nhạt nhẽo, bởi cướp "danh nhân văn hóa thế giới", trò lừa đảo bôi bẩn chính mình, quá trơ trẻn, làm xấu đi hình ảnh Việt Nam trên trường Quốc tế. [5]

Bộ Chính Trị của đảng "Bác", bạo miệng la lớn tiếng

"...Đảng "Bác" bô bô la lớn tiếng. "Hồ Chí Minh được UNESCO đề cử vào danh sách "danh nhân văn hóa thế giới", nhân dịp kỷ niệm một trăm năm" (1990). Từ đó đến nay đã 25 năm (1990-2014) không thấy UNESCO nhắc nhở đến tên Hồ Chí Minh trong những ngày kỷ niệm "danh nhân trên thế giới", sao mà quá phũ phàng thế hỡi quý ông UNESCO, tại sao lạnh nhạt không đoái hoài một lần thôi cũng đủ cho đảng "Bác" rực rỡ, mạnh miệng loè với nhân dân Việt Nam, chỉ một lần thôi để nhân dân Việt Nam có dịp tiếp nhận trí tuệ mù, học tập theo chân lý lừa đảo của "Bác". Nỗi bất hạnh nhất, chính Bắc Kinh đã từng xem "Bác" là người nhà Hán, nay cũng đã loan tải. "Hồ Chí Minh kẻ sát thủ phi thường đã giết chết 1,7 triệu người, chưa hề thương tiếc, hay tạm dùng tang chế để xin lỗi nhân dân Việt Nam". (胡志明辉煌的凶手杀害了170万人, 没有哀悼, 哀悼暂停道歉越南人民) [2].

Đảng "Bác" vốn lừa đảo nay thêm đảo lừa

Cho nên đảng của "Bác" tung hoành không biên giới, tuy nhiên không thể nào bịt được tai nghe, mắt thấy, truyền thông của nhân loại, nhất là nội vụ lừa bịp khủng khiếp của đảng "Bác" trước nhân dân Việt Nam. Về vụ UNESCO đã từ chối "Bác" nằm vạ trong danh sách kỷ niệm "nhân vật nổi tiếng, kiệt xuất". Chính xác hơn "danh hiệu" ấy theo tiếng Anh "great personalities", tức là "nhân vật nổi tiếng, kiệt xuất”. Nhân vật đó do các nước đề nghị lên, UNESCO chỉ việc đưa vào danh sách hàng năm, rồi gửi đến cho các nước thành viên LHQ để biết, chỉ vậy thôi. Thế nhưng đảng ầm lên, cơi nới "Bác" lên 100% bậc phẩm cao nhất, ngỏ hầu hoành tráng "danh nhân văn hóa thế giới", vào dịp 100 năm ngày sinh nhật "Bác". [6]

Từ lâu nhân dân đã sống trong bầu không khí ngột ngạt, truyền thông, báo chí đưa dân trí vào cõi mù mịt, thêm bệnh truyền nhiễm nhập cảng công cụ ngoại lai tư tưởng Hồ học sách Mao, vận dụng loa đài, báo chí độc đảng, và "trăm năm trồng người", thầy dạy trò tin, đảng nói dân học tập, thi đua cầu đảng, "Bác" ban bố mạng sống. Nay nhân dân ăn thêm cái mớ "Danh nhân văn hóa thế giới" không thành. Thực chất, đảng "Bác" đã quen khoa trương, cường điệu quá yêu chuộng cái bã hư danh, nhân loại nhìn vào đảng "Bác" biết dân tộc đó đang gặp phải thời đại xấu hổ.

Nhân dân hãy tỉnh lại và đứng lên, không còn thới gian nằm mơ thấy "Bác", bởi tư tưởng và người thực là một cái bóng vô hình làm hại Tổ quốc Việt Nam. Chính "Bác" còn không biết xác hồn ở nơi đâu mà tìm. Họ "Hồ" hoàn toàn không có tư cách một người Việt bình thường, thiếu hẳn lòng cương trực của một nhà chí sĩ quốc gia. Hồ khôn khéo, lọc lõi đảng cướp, với trái tim độc ác khôn lường, chinh phục người dân bằng những mánh khóe cướp công, dùng văn ngữ trơn miệng hứa hẹn suông "Độc lập, tự do, hạnh phúc" đã trôi qua 72 năm (1940-2014), nhân dân Việt Nam chưa hề tận hưởng cái loa miệng đảng của "Bác", mọi cử động có Hoa Nam che đậy và tung ra đường hướng chính trị bao thầu tư tưởng của Mao.

"Bác" dẫn dắt đất nước Việt Nam vào quyết sách độc tài khủng bố, vốn của kẻ yêu danh mến quyền, ưu điểm độc tài của "Bác" trong đời sống hoàn toàn bí mật, nhân dân Việt Nam khó biết lai lịch đến từ đâu! Cũng bởi Hoa Nam Việt, Hoa Nam Tàu biến chế quá nhiều huyền thoại, hóa trang cho đời Hồ đầy dẫy hoang đường, ảo tưởng.

Hồ còn hóa thân kịch sĩ tài ba qua vở kịch chính trị yêu dân, mỗi khi tiếp dân nói chuyện như người hàng xóm, giả vờ đời sống đơn giản. Hồ còn chơi khăm, dã tâm độc đáo, mỗi khi cười trong miệng chứa đậm lời tuyên truyền cách mạng Trung Cộng Quốc, đôi khi để lộ khuôn mặt giả nhân, nhiều lần bị Hoa Nam chỉnh phong. Sau này "Bác" được thế giới ngưỡng mộ, xếp vào hạng 3 tội ác chiến tranh.

Mở quan tài pha lê chăm sóc xác ướp của Hồ Chí Minh. Nguồn: bí mật Hoa Nam [8]

Bảo quản xác ướp Hồ Chí Minh (在胡志明保存木乃伊)

Đại tá tình báo Hoa Nam, bí danh Trương Định Chế (张定制) tiết lộ:

- Hồ Chí Minh chào đời ngày 19 tháng 5 năm 1890, qua đời vào ngày 2 tháng 9 năm 1969, tại Hà Nội, hưởng thọ 79 tuổi. Vấn đề bảo quản xác ướp của "Hồ" ngày nay phải đối mặt với những phức tạp bởi xác ướp teo lại, có quá nhiều điểm da mồi sạm, phải dùng mỹ phẩm đặc biệt che đậy làn da đen tối, tồi tệ hơn nó tiếp tục phát triển, râu tóc tự động chào xác ướp, bảo quản tắm rửa, ướp xác, mỗi năm tổn phí ngân sách quốc gia, xác ướp "Hồ" nằm đó, nuôi một bầy tham nhũng không bình thường. Hồ qua đời trùng ngày quốc khánh, các nhà lãnh đạo đương thời lấy quyết định xây lăng mộ cho Hồ để duy trì quyền lực. Chuyên gia Liên Xô sang Việt Nam mang theo thiết bị y tế ướp xác cho vào quan tài pha lê. Nhưng vì chiến tranh, xác của Hồ phải di dời nhiều lần vào hang núi rừng Việt Bắc, cho đến khi kết thúc chiến tranh di chuyển xác Hồ vào ngôi mộ.

Đất nước Việt Nam không được may mắn, bởi sau lưng "Bác" có một mảnh đời đen tối, "Bác" trả thù bằng cách đem dân tộc Việt Nam dâng hiến cho Mao Trạch Đông, hy vọng được vui sau ngày tuổi hạc, "Hồ" lấy đó làm trò vui chơi trào lộng, và Mao hãnh diện vì "Hồ" chưa bao giờ yêu đất nước Việt Nam, thường có những thái độ kết bè Trung Cộng Quốc, "Hồ" độc đoán vay nợ quan thầy Hoa Nam quá nhiều kết quả dân tộc Việt Nam phải trả theo tiêu chuẩn đã định của Mao. "Hồ" thỏai mái nhất mỗi khi đứng trên sân nhà Trung Cộng, khoe khoang với Mao: "Đã khép lại mọi căn bản về quyền con người, tẩy xóa mọi đối thoại của người dân, hướng dẫn họ đến với đảng, mai này tiến tới đảng toàn trị Việt Nam". [7]

Hồ còn bịa mai này Việt Nam "phát triển bền vững", trong khi đó ông ta lãnh đạo bất minh, bằng "hệ thống tư pháp cộng sản rừng", lấy đàn áp định pháp luật độc đảng, sách nhiễu người dân chỉ vì có tư tưởng khác với đảng và "Bác". Mao Trạch Đông xem Hồ là một chiến lợi phẩm chính trị, Hoa Nam đánh bóng "Bác" vì quyền lợi Trung Cộng, mọi hoạt động của Hoa Nam đều có giá phải trả, Hồ sống ung dung nhờ bọc một lớp xảo thuật máu Hoa pha xác Việt.

"Bác" cướp ngọn cờ tự do, dân chủ còn non trẻ của nhân dân Việt Nam, trao cho Trung Cộng, vào ngày 19 tháng 8 năm 1945. Hồ cuối cùng cũng chỉ là một tay sai của Mao.

Ở thời điểm 1945, nhân dân Việt Nam xem thường vận mệnh tổ quốc vì cả tin Hồ "thần thánh", thực chất Hồ chỉ là con giun, con dế của Mao. Từ đó Việt Nam trao cho Trung Cộng, chấp nhận làm thân nô lệ vô điều kiện, cho đến nay đã là một chư hầu trung thành, không còn lối thoát nào để bù đắp lại cho những thế hệ mai sau, cho dù hy vọng dân tộc Việt trỗi dậy dựng nước, khó hãnh diện như một trong những con rồng Châu Á. Và triền miên đất nước Việt Nam kém may mắn, bị nhận chìm trong túi "Hồ" đẻ ra những lãnh đạo cộng sản có quá nhiều tham vọng chính trị nhưng thiếu trầm trọng về khả năng quản trị. Tham vọng của Hồ đem đến tai họa cho đất nước, đến nỗi giờ đây chọn Trung Cộng "quàng người làm họ", ngày nay cộng sản sống chết đều đặt trên miệng của Trung Cộng.

Tuy vậy, thời đại nào Việt Nam cũng có dòng chảy lịch sử, nuôi lòng yêu nước và nhớ nguồn sống của Tổ quốc. Vào thời điểm này (2014), đã có nhiều người chấp nhận xả thân vì yêu nước, họ rất xứng đáng danh xưng anh hùng và trân quý, dù đã bị chế độ cộng sản vắt kiệt sức tự bao giờ, hơi thể tuy tàn nhưng vẫn sống và đứng lên dâng hiến đời mình cho Tổ Quốc yêu dấu.


Huỳnh Tâm


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét