Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

Ý KIẾN CỦA ÔNG BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU VỀ PHIM "TERROR IN LITTLE SAIGON" SAU KHI ĐỌC BÀI VIẾT CỦA BÙI M. HÙNG


Thưa anh Bùi M. Hùng,
Có những nhà báo Việt Nam viết bài chỉ trích, cáo giác Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (Mặt Trận) là Kháng Chiến Bịp, lừa đảo đồng bào để làm tiền bỏ túi, đều bị giết chết. Thủ phạm không bị cơ quan FBI khám phá, không khí sợ hãi lúc bấy giờ rất ngột ngạt. Mọi người nghi ngờ sự khủng bố ấy là do bàn tay của Mặt Trận, nhưng không ai dám nói ra.

Có đoàn viên Mặt Trận đổ tội sự thanh toán tàn bạo dã man kia là do bàn tay của Việt Cộng đứng trong bóng tối lợi dụng để đồng bào nghi ngờ Mặt Trận nhúng tay vào tội ác. Đó là một lập luận của người mắc bệnh "down syndrome" (bệnh phương trệ tinh thần) vì tính ấu trĩ.
Theo tôi, đứng trước những cái chết của 5 nhà báo viết bài tố giác, Mặt Trận đáng ra phải công khai mạnh mẽ lên án hành vi dã man của kẻ sát nhân và phải treo giải thường bằng số tiền mặt thật lớn cho người nào tìm ra thủ phạm để chứng tỏ mình không phải là thủ phạm. Trái lại, Mặt Trận đã im lặng thì sự nghi ngờ của quần chúng càng tăng cao. Ai trồng khoai đất này?!
Đáng lý ra những nhà báo có tình liên đới nghề nghiệp cũng phải lên án bọn sát nhân và phải làm đơn yêu cầu giới hữu trách Hoa Kỳ tìm cho ra thủ phạm. Nhưng nhà báo tị nạn đã im lặng vì sợ hãi liên hệ bản thân. Tôi đánh giá họ quá tầm thường, vì không có lương tâm chức nghiệp. Một hình thức nào đó là đồng lõa với tội ác.
Nhận định về việc Đài Truyền hình PBS sẽ chiếu cuộc điều tra về vụ khủng bố ở Little Saigon của hai nhà báo Mỹ, anh Bùi M. Hùng viết: " (Theo tôi) đây là thêm một đòn thù, của những kẻ không ưa Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia.." là không đúng.
Lương tâm của nhà báo là phải đi tìm sự thật để đưa kẻ sát nhân ra ánh sáng; chứ không phải một đòn thù nhắm vào Cộng Đồng Việt Nam.
Họ vẫn đăng thư của Chiến hữu Chủ tịch HCM trên tờ báo Kháng Chiến từ quốc nội gửi về thăm đồng bào quốc ngoại vào dịp Tết Nguyên Đán và các cháu nhi đồng vào dịp Tết Trung Thu trong nhiều năm. Họ cũng đăng những tin tức Mặt Trận triệt hạ nhiều đồn Công An Cộng Sản mà nếu tổng kết số đồn Công An Cộng Sản bị Mặt Trận hạ thì "Quân Ta" đã tiến gần Saigon rồi! Những cái lon dán CỜ VÀNG BA SỌC ĐỎ để kêu gọi đồng bào yểm trợ kháng chiến đặt khắp các chợ VN, nhà hàng ăn VN trên toàn nước Mỹ. Những em bé ngây thơ ở vào tuổi "teen" mặc đồng phục áo nâu, quần kaki mang báo Kháng Chiến đi bán, nhiều người VN biết Kháng Chiến bịp bợm mà vẫn phải mua để tránh bị quấy nhiễu!
Cho đến khi Cộng sản mở cửa, sự đi lại của nhiều người Việt Nam từ trong nước ra và nhiều người Việt tị nạn về nước, Mặt Trận mới chấm dứt phao tin láo để đánh lừa đồng bào. Nhiều lần tôi đòi hỏi Mặt Trận (cha đẻ Đảng Việt Tân) ai là người giả danh Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh viết thư thăm đồng bào, họ đều im lặng. Cho nên, dù Việt Tân có nhiều thủ đoạn ma mảnh đến mấy thì đồng bào cũng không tin tưởng vì Việt Tân không dám trả lời SỰ THẬT!
Sự lừa đảo trắng trợn đã lộ diện, lẽ ra Mặt Trận phải cuốn gói mà đi cho khuất mắt. Những người thiện tâm trót đóng tiền cho Kháng Chiến bịp, đều chấp nhận "thí cô hồn". Những người hăng hái Chống Cộng trót tham gia Mặt Trận chắc chắn đau lắm, vì trót trao duyên nhầm tướng cướp.
Cái tài của Mặt Trận là không biết xấu hổ, lại đẻ ra Đảng Việt Tân, cho nên chính sự trong cộng đồng mới nhiễu nhương, phiền hà.
Tôi thách thức Việt Tân dám cho biết ai là người giả danh Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh đã chết còn có thể viết thư từ quốc nội gửi ra hải ngoại.
Ai là người phịa những thông tin Kháng Chiến Quân đánh sập và tiêu diệt đồn Công An Cộng Sản trên TV, trên Đài Phát Thanh, trên Báo chí. Có phải người đó là chiến lược gia Nguyễn Xuân Nghĩa không?
Cái tồi bại của báo chí Chống Cộng ở hải ngoại đều biết Phó Đề đốc HCM đã chết qua thông tin của báo Thái Lan, là im lặng trước sự dối trá của Mặt Trận. Tôi cho đó là sự hèn hạ của nền báo chí Việt Nam Tỵ Nạn ở xứ sở Tự Do. Họ cam tâm đồng lõa với sự bịp bợm, dối trá của Mặt Trận. Cho nên, các nhà báo, bình luận nổi tiếng như mấy ông Tiến sĩ có viết hàng triệu bài viết chống Cộng thì kẻ thù chẳng xem có giá trị gì cả.
Tôi đã viết nhiều bài báo tỏ ra khinh bỉ cộng sản vì chúng không biết xấu hổ. Vậy người Chống Cộng phải biết xấu hổ mới làm cho kẻ thù kính nể được. Nếu tất cả đều thi đua không biết xấu hổ thì QUỐC - CỘNG chống nhau là để tranh miếng cơm thôi, chứ chẳng phải vì lý tưởng tự do, dân chủ gì cả!
Tôi hoan nghênh và biết ơn những nhà báo Hoa Kỳ bỏ công đì tìm SỰ THẬT để trả lại CÔNG LÝ cho những nhà báo tố cáo sự lừa đảo mà bị giết.
Lẽ ra nhà báo Việt Nam phải tham gia vào cuộc điều tra để làm sáng tỏ cái CHÍNH NGHĨA vì sao ta đến đất nước này. Có phải vì khao khát tự do hay vì giá áo túi cơm? Hãy trả lời tôi đi, các nhà truyền thông! Việt Tân viết thư phản đối hai nhà báo đi tìm SỰ THẬT là biểu lộ sự hốt hoảng, sự sợ hãi việc làm khuất tất của mình bị phơi bày ra ánh sáng. Nếu Việt Tân là cây ngay, thì đâu sợ chết đứng?
Tôi chống Cộng không mệt mỏi cho đến hơi thở cuối cùng là vì LƯƠNG TRI của con người có lòng tự trọng và có lòng yêu thương dân tộc mình. Tôi cương quyết chống lại sự bịp bợm, dối trá, lừa đảo, lưu manh của bất cứ ai thì sự Chống Cộng của tôi mới có ý nghĩa, cho dù bản thân bị sát hại.
Sở dĩ Việt Nam bị cộng sản thống trị cho tới ngày hôm nay, bởi vì người dân Việt Nam không đủ sáng suốt, dũng cảm để chống lại điều sai trái. Tôi viết thư này để khuyên anh Bùi M. Hùng đừng đánh đồng Mặt Trận hay Việt Tân, với cộng đồng Việt Nam tỵ nạn cộng sản. Nếu đánh đồng một duột như thế thì hóa ra CỘNG ĐỒNG VIỆT NAM TỴ NẠN CỘNG SẢN đều là một lũ đi lừa để kiếm cơm cả sao? Phải sáng suốt kẻo bị bọn xấu lạm dụng danh nghĩa, anh Bùi M.   Hùng nhớ cho kỹ nhé.
Thằng Việt Cộng đã lừa chán chê rồi, anh Bùi M. Hùng chưa sáng mắt à? Sao lại để cho cái đảng thoát thai từ Mặt Trận lừa bịp tiếp tục lừa bịp? Làm người phải có khí phách, có nhận thức điều phải, điều trái, điều đúng, điều sai mới đáng sống anh Hùng ạ! Phải đặt CÔNG LÝ lên hàng đầu, đừng để cho tình cảm riêng tư lấn át lý trí!

Thân chào tạm biệt anh,
Bằng Phong Đặng văn Âu
Tái bút: Nếu những nhà báo bị bọn gian sát hại là người Mỹ chính cống (tức là không phải người Mỹ ăn nhờ ở đậu như chúng ta) thì chắc chắn FBI đã bỏ công và tiền bạc cố tìm cho ra thủ phạm rồi. Sự giết nhau trong cái đám Ghetto Việt Nam chẳng đáng cho họ quan tâm đâu. Nếu tôi là nhà tỉ phú như ông Hoàng Kiều, tôi sẽ bỏ tiền ra thuê thám tử tư vào cuộc thì chắc chắn thủ phạm sẽ bị đưa ra ánh sáng từ lâu rồi.
In the 80’s, a number of Vietnam journalists were killed for writing articles criticizing and denouncing The National United Front for the Liberation of Vietnam (also called The Front/Mặt Trận) as a concocted Resistance, scamming the community for money (1). The FBI did not discovered who the culprits were, and the climate of fear was so stifling at the time. Many people suspected that terrorism was at the hands of the Front, but to date no one has dared to speak out. Members of the Front blamed the savage and brutal assassinations on the Vietnamese Communists who they claimed were taking cover in the highly charged anti-communist atmosphere of the time, (conveniently helped fan a campaign of reclaiming Vietnam passion by the Front) to redirect the suspicion and lay their blame at the doorstep of the Front. It is an argument smack of childish imagination and distortion.
In my opinion, in the face of the murder of five journalists whose articles denounced them, the Front should have publicly and resolutely condemned the barbaric behavior of the murderers and should have announced some large cash rewards for those who could help bring the perpetrator(s) to justice, proving the Front was not the culprit. On the contrary, the Front had kept their silence, which served to sow doubts on people’s mind. Who else could have carried out such dastardly acts?!
On the other hand, the other silent journalists - if they honor their profession – they should have expressed their solidarity with their murdered members by condemning the killers and petitioned the U.S. authorities to find the perpetrators. But these refugee journalists were silent because they were afraid of the risk of becoming tangled in the web of murders themselves.
I abhor their smallness, because by choosing to remain silent they had been complicit with evil acts, showing no professional conscience.
Regarding the PBS Television airing of the investigation into the terrorist attack in Little Saigon by two American journalists, Bùi M. Hùng wrote, "(I think) this is another revenge attack by those who dislike the nationalist Vietnamese community…” I don’t believe this statement is correct. The conscience of the journalists is to seek the truth in order to bring the murderers to light; it is not a vengeful attack targeting the Vietnamese community. I know Bui Manh   Hung is not a Việt-Tân (Vietnam Reform Party) member, but he fell in line with the Vietnam Reform Party’s defensive propaganda line. He should remember that the Front of Rear Admiral Hoang Co Minh does not represent the Vietnamese nationalist community. The Front is a phony Resistance organization aiming to make money illicitly. Because after Rear Admiral Minh died on the Thai-Laos border and the image of Vice-Admiral Minh lies dead in a pool of blood was published in Bangkok newspapers, the Front had been trying continually to deceive people year after year. Bear in mind that Hoang Co Minh’s return to Vietnam was a celebrated public affair and surely the Vietnam Communist would be privy to. He led an army of about several dozens people to fight the communists who has under their disposal army of divisions strong. There were no military strongholds in the country, no safe rearguard areas or bases where Hoàng Cơ Minh and his band of ragtag army could be inserted and hideout safely to make inroad into Vietnam to launch their guerrilla activities. Unable to eat his crow, the Eastward movement led by Hoàng Cơ Minh became but a suicidal mission, aiming to whitewash his crimes of false pretense; it is not to be treated as an heroic act such that of Jing Ke’s who tried to assassinate the Qin emperor. Yet the Front for years had still tried to conceal information about Hoang Co Minh’s death.
The Front continued to publish open letters, purportedly from president-cum-commander Hoang Co Minh, printed on the Front’s Resistance Newsletter, presumably sent to America from some secret outpost in the Thai-Lao-Vietnam border during the Lunar New Years or during the children’s Trung Thu/Mid-Autumn festivals for many years. They also printed news of the Front’s victories, destroying many Public Security strongholds, from the inflated sum of the Front’s numerous claims of defeated Communist police stations, it would seem ‘our side’ would soon enter Saigon! Tin cans pasted with the Three Stripe Yellow Flag were placed in many VN markets and restaurants nationwide. The innocent "teen" youngsters dressed in brown shirt and khakis pant uniforms selling the Front’s Resistance newspapers would garner support from many Vietnamese who know about the Resistance’s bluff and dissimulation, yet they’d buy to avoid harassment!
Only when the Communist Vietnam opened its door, and the movement of Vietnamese in and out of Vietnam began, did the Front terminate their lies to deceive the people. Many times, I’d demand the Front (forerunner of the Vietnam Reform Party) to come clean with who was the person impersonating Vice-Admiral Hoang Co Minh to write letters greeting the people, they’d remain silent. So, no matter how great Viet Tan is with many of its deceits and trickeries, many people would not trust them because Viet Tan did never dare to reveal the truth!
After the blatant fraud has been revealed, Viet Tan should have had the decency to pack up and got out of sight. The good-will people who have donated to the fake Resistance have accepted and cut their losses to the "ghost factory." Perhaps those who have enthusiastically participated deep in the anti-communist Front are certainly hurt, because they have mistakenly slept with the enemy. The genius of the Front is its shameless effrontery, they even gave birth to Viet-Tan (The Vietnam Reform Party), that is why the community’s political situation is deteriorating and problematic. The Front even dares to say people who expose its shady affairs are aiding and abetting the communist! In truth, the communists - more than anyone else - are completely aware of the Front’s deceits and lies, because they have their intelligence and spies. Their Embassies and Consulates monitored the overseas Vietnamese very closely. The Vietnamese Communists got the Vietnam Reform’s scams by the balls so the Vietnam Reform Party can only carry out the Communist biddings! Saying this is a bit vulgar, but the loud vociferous anti-Communist Viet-Tan is just like the saying of the old folks: "The prostitutes is preaching morality!" or “the pot calling the kettle black!” I dare Viet Tan to divulge the identity of the person who impersonated Vice-Admiral Minh to write letters and sent them overseas after his death.Who gave false information about the Resistance army demolishing police stations and killing communists on TV, radio, and in the newspapers? Is he not the strategist Nguyen Xuan Nghia?
What is so low and distasteful about the overseas anti-Communist press is that they had learned of Rear-Admiral Hoang Co Minh’s death through the Thailand press, yet remained silent in the face of lies and false pretention from the Front. I regard this as the abject low-down of the Vietnamese refugee Press in a free nation. They have acquiesced to the bluff, and become complicit in the Front’s deception. So famous journalists and commentators - some armed with their Ph.D’s - even if they could write millions anticommunist articles, their enemy would not lose a wink of sleep or incur an ounce of worry, theirs is nothing worth reading. I have written many articles expressing my scorn for the communists because they do not know shame.
So anti-communist people must learn to feel shame in order to earn respect from their enemies. If people from both sides compete to emulate each other’s shamelessness then Nationalists and Communists fighting each other just to compete for some material gain and recognition, but nothing about the cause of liberty, democracy! No matter who hate and despise me for speaking the TRUTH, no one can look down on me, Mr. Hung, sir!
I welcome and appreciate the American journalists who seek the truth to return justice to those journalists who’d denounced the fraud that got them killed. Vietnam journalists should be involved in investigative journalism to clarify the justness why we’ve come to this country. Is it because of the desire for freedom or the desire to line one’s coat pocket? Please answer me, Vietnamese media!
Viet Tan writing letter object to the two reporters searching for TRUTH is actually an expression of their nervousness, their fear of having their dishonest acts exposed. If Viet Tan is an upright tree, then they wouldn’t be afraid of dying standing up straight, would they?
I will struggle against the communists until my last breath because of the dictate of my conscience, because of human dignity and because of love for my people. I stand resolutely against the bluff, deception, fraud, dishonesty from any side, for only that would give my anti-Communism new meaning, even if I myself would get murdered. The reason Vietnam is still dominated by communists today is due to our people’s inability to be keenly aware of right and wrong, being brave enough to fight against injustice.
I am writing to advise you Mr. Bùi M. Hùng not to equate the Vietnam Reform Party (Việt Tân or The Front) with the Vietnamese communities seeking freedom from communist Vietnam. If you equate the Vietnam overseas communities lock-stock-and-barrel with the Front then it would seem that the Vietnam political refugees who had been escaping en masse, their raison d’être in America was to search for some monetary gain. Why would we let a Party reincarnated from the Front continue to defraud us?
Human beings must be courageous, they must be conscientious of what is right, what is wrong; their existence on earth should be that of a life worth living, Mr. Hung! JUSTICE must trump, do not let personal feelings overwhelm reason!
I bid you good bye,

Bằng Phong - Đặng văn Âu
PS: If the five murdered journalists were red-blood Caucasian Americans (i.e. not just Americans seeking refuge and security in America like us) then surely the FBI would have poured more money into the investigation, trying everything in their formidable arsenal to rat out the culprits long time ago.
The killing of each other in the crowded Vietnamese Ghetto is not worthy for them to care. If I were a billionaire like Hoang Kieu, I will spend money to hire private detectives then certainly the perpetrators will be brought to justice already.




 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét