CUỘC CÁCH MẠNG HIỆN
ĐẠI ĐẦU THẾ KỶ XX
Trở lại những năm đầu thế kỷ XX, sau thất bại liên tiếp của các
phong trào cần vương[1] và
văn thân[2] một
thế hệ kháng chiến mới hình thành với những trí thức khoa bảng nho học, trong
hai chuyển động lớn: Phong trào Đông Du (1906-1908) do Phan Bội Châu lãnh đạo
và phong trào Duy Tân (1905-1908) do Phan Châu Trinh, Trần Quý Cáp và Huỳnh
Thúc Kháng chủ xướng. Hai phong trào này phát động tinh thần yêu nước, phát
sinh hình thức kháng chiến hiện đại của các trí thức nho học, nguồn gốc của các
tổ chức chống Pháp sau này.
Một phong trào thứ ba, ít được biết đến, vì phần lớn văn bản viết
tiếng Pháp, trên đất Pháp. Những người chủ chốt như Phan Văn Trường, Nguyễn Thế
Truyền, Nguyễn An Ninh không theo cộng sản, và hậu duệ của họ là nhóm Đệ tứ, đã
bị cộng sản tiêu diệt từ 1945. Đó là phong trào chống Pháp của các trí thức Tây
học, xuất thân trường Pháp, chống Pháp trên báo chí tiếng Pháp, tại Paris và tại
Sài Gòn.