Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013

BÀI DIỄN VĂN LUẬT SƯ NGUYỄN MẠNH TƯỜNG CHỈ TRÍCH NHỮNG SAI LẦM TRONG CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT - XÂY DỰNG QUAN ĐIỂM LÃNH ĐẠO

Luật sư Nguyễn Mạnh Tường (1909-1996), năm 23 tuổi đă đậu hai bằng Tiến sĩ Văn khoa và Luật khoa ở Đại học Montpellier, Pháp. Sau khi về nước, ông dạy học tại trường Trung học Bảo hộ (Lycée du Protectorat). Bất mãn vì chính sách kỳ thị của Pháp, ông bỏ nghề dạy ra mở văn phòng luật sư. Năm 1946, ông tham dự Hội nghị Việt-Pháp tại Đà Lạt nhưng không được cử đi dự Hội nghị Fontainebleau. Ông theo chính phủ Hồ Chí Minh kháng chiến chống Pháp tới ngày ký Hiệp định Genève 1954 thì trở về Hà Nội dạy học ở trường Đại học Văn khoa. Với tư cách thành viên của Mặt trận Tổ quốc, L.S. Nguyễn Mạnh Tường đọc bài diễn văn này trong một phiên họp của Mặt trận Tổ quốc ở Hà Nội, ngày 30 tháng Mười, 1956. Cũng nên nhắc lại rằng bài diễn văn này được đọc sau khi Trung ương Đảng hạ lệnh chấm dứt chiến dịch Cải cách Ruộng đất ngày 20.7.1956 và sau đó ban hành các biện pháp sửa sai. Vì bài diễn văn này, ông Tường bị tước hết mọi chức vụ và danh vị nghề nghiệp và phải sống một cuộc đời vô cùng thiếu thốn. Năm 1991, nhân dịp được phép sang Pháp ông đưa cho nhà xuất bản Quê Mẹ ở Paris in và phát hành cuốn sách tự thuật L’excommunié (Kẻ bị khai trừ) năm 1992. Ông trở về Hà Nội và mất năm 1996, thọ 87 tuổi.

JOHN MCCAIN: “VÕ NGUYÊN GIÁP ĐÃ THẮNG CHÚNG TÔI TRONG CUỘC CHIẾN, CHỨ CHƯA BAO GIỜ THẮNG CHÚNG TÔI TRONG MỘT TRẬN ĐÁNH.”

John McCain | Wall Street Journal | 6.10.2013
Người dịch: Lê Anh Hùng
Tôi từng gặp Đại tướng Võ Nguyên Giáp – người vừa mới mất hôm thứ Sáu – hai lần. Lần đầu tiên diễn ra trong một bệnh viện quân đội của Việt Nam, nơi tôi được đưa đến không lâu sau khi bị bắt năm 1967. Bố tôi là tư lệnh lực lượng quân đội Mỹ ở Thái Bình Dương, và điều đó khiến tôi trở thành đối tượng gây tò mò trong một số giới của nhà cầm quyền Bắc Việt.

CỰU CHIẾN BINH MỸ TỐ CÁO TỘI ÁC CỦA CỘNG SẢN

Ông Bill là cựu quân nhân đã từng tham chiến tại Việt Nam trong những năm 1971, 1973-1975. Ông là sĩ quan quân báo, làm việc cho cơ quan MACV. Qua trang nhà của ông, chúng ta thấy ông nêu lên những bằng chứng tội ác của bọn cộng sản, kèm theo nhiều hình chụp, điển hình như:

CÁC GIÁO HẠT TRONG GIÁO PHẬN ĐỒNG TÂM HIỆP THÔNG VỚI GIÁO XỨ MỸ YÊN VÀO SÁNG CHÚA NHẬT 06.10.2013

GPVO - Sự việc xẩy ra tại giáo xứ Mỹ Yên vào ngày 04/9/2013 đến nay đã hơn một tháng. Người bị bắt giam bất công, kẻ ở nhà vẫn mang một nỗi đau đớn khôn nguôi cả về thể lý và tâm lý. Một tháng, thời gian chưa đủ để vết thương được chữa lành, và vết thương vẫn còn tiếp tục rỉ máu bởi cách hành xử bất công và tàn bạo của cỗ máy cầm quyền đã dùng bạo lực, chiêu bài gian dối, xảo trá... trước những người dân lành vô tội...

​VÕ​ NGUYÊN GIÁP: NHẤT TƯỚNG CÔNG THÀNH VẠN CỐT KHÔ

Bè Lủ Bốn Tên
Nguyễn Thu Trâm, 8406

 Thông tin tướng Giáp qua đời tại Hà Nội vào hồi 18 giờ ngày 04 tháng 10 vừa qua, chẳng khiến ai phải ngạc nhiên, bởi so với các lãnh tụ khác của cộng sản Việt Nam thì Giáp thuộc hàng đa thọ, mà theo các cụ thâm nho nhày xưa thì “đa thọ, đa nhục”.

NHỮNG SỰ THẬT CẦN PHẢI BIẾT - (PHẦN 25) - LÊ ĐỨC ANH - KẺ BÁN NƯỚC

Đặng Chí Hùng - Lê Đức Anh là một tên cai phu cao su có nhiều tội ác với những người dân lành. Đây là kẻ đã từng tiếp tay cho thực dân Pháp đánh đập nhân dân ta. Đó là tội ác không thể dung tha. Đặc biệt, Lê Đức Anh có vai trò rất quan trọng trong việc bán nước của đảng Cộng sản Việt Nam. Do đó chúng ta cần phải thấy rõ được bộ mặt thật của Lê Đức Anh để nhân dân một ngày gần đây xét xử trước công luận về tội ác này. Đó chính là lẽ phải và chính nghĩa mà chúng ta phải đấu tranh vì một dân tộc Việt Nam trường tồn mãi mãi...

KẺ THÙ NÀO CỤ CŨNG OÁNH TUỐT… NHƯNG CÁC ĐỒNG CHÍ CỦA CỤ OÁNH CỤ THÌ CỤ… XIN HÀNG!

Nhạc Sỹ Tô Hải

Đáng lẽ theo câu nói của người Pháp có học “Paix aux morts” (bình an cho người vừa mới chết), thì bất cứ ai, vừa chết, ta không nên phê phán, bới lại chuyện xấu xa, thậm chí tội lỗi của người ấy ngay lúc người ấy… chết chưa kịp chôn!

Mọi chuyện đâu còn đấy! Chẳng đi đâu mà vội mà vàng, nhất là đối với những nhân vật mà lịch sử đang còn có nhiểu dấu hỏi như trường hợp cụ Giáp!

NGHỆ THUẬT XEM TƯỚNG - TƯỚNG MỆNH KHẢO LUẬN

DẪN
Thế gian việc như ý thì ít, việc bất như ý lại nhiều, người đắc chí chẳng có bao nhiêu, mà người bất đắc chí thì hằng hà sa số. 

Ngàn xưa như thế, ngày nay cũng vậy. 
Bất luận là phương Đông hay phương Tây. 
Tại sao? 
Đó là một câu hỏi gắn liền với đời sống nhân loại ngay từ khi loài người nhận thấy sự thọ yểu của mỗi sinh mệnh. Nó lại càng gây thắc mắc hơn khi con người sống tụ thành xã hội và nhận thấy lẽ cùng thông trong đời sống. 

LINH MỤC NGUYỄN VĂN LÝ ĐƯỢC TẶNG GIẢI “TRUMAN-REAGAN MEDAL OF FREEDOM


WASHINGTON DC (NV) 

- Sáng hội Tưởng Niệm Nạn Nhân Cộng Sản trên thế giới vinh danh và trao giải thưởng năm nay cho linh mục Nguyễn Văn Lý hiện đang bị tù tại Việt Nam.

Linh mục Nguyễn Văn Lý bị một Công an CSVN bịt miệng khi ngài lên tiếng đả kích Cộng Sản tại phiên tòa ở Huế ngày 30/3/2007. Tấm hình này được coi như biểu tượng của sự vi phạm nhân quyền tại Việt Nam.

VÕ NGUYÊN GIÁP, ĐA THỌ ĐA NHỤC

Nguyễn Liệu

Vào những năm 1958 tôi ca tụng đại tướng Võ nguyên Giáp trong khi giảng bài cho học sinh ở trường Nguyễn đình Chiễu, Mỹ Tho, trong lúc đó tôi chê các tướng ở miền Nam nhất là tướng tham mưu trưởng Lê văn Tỵ. Sự bốc đồng của tuổi trẻ trong lúc phong trào tố cộng sản lên cao, nên tôi bị bộ giáo dục xóa bỏ khế ước không cho tôi dạy học trường công lập. Tôi biết chắc đa số tuổi trẻ như tôi, phần nhiều ca tụng vị tướng tài ba trí thức, Võ nguyên Giáp, đã chiến thắng Điện biên phủ chấm dứt nền đô hộ của thực dân Pháp.
Nhưng sau đó vài năm nhờ đọc sách báo nói nhiều về trận Điện biên phủ về tướng Võ nguyên Giáp về thời cuộc, tôi mới biết việc chê tướng Lê văn Tỵ không sai, nhưng việc ca tụng tướng Võ nguyên Giáp sai hoàn toàn.

NHỮNG SỰ THẬT CẦN PHẢI BIẾT (PHẦN 24) - TỘI BÁN NƯỚC VÀ THAM NHŨNG CÓ TÊN LÊ KHẢ PHIÊU

Đặng Chí Hùng (Danlambao) Lê Khả Phiêu là một cán bộ cộng sản gộc có nhiều tội lỗi với nhân dân Việt Nam. Tuy nhiên nổi bật là hai trọng tội: Bán nước và tham nhũng. Trước đi vào tìm hiểu hai sự việc đó chúng ta điểm qua thân thế của Lê Khả Phiêu trên báo đảng:

VÕ NGUYÊN GIÁP TÊN ĐỒ TỂ KHÁT MÁU CỦA QUÊ HƯƠNG




Bác Sỹ NGUYỄN LƯƠNG TUYỀN,
Nhà văn quân đội nổi tiếng Phan Nhật Nam đã gọi Võ Nguyên Giáp là một thiên tài khốn nạn của quê hương. Tôi chia sẻ ý kiến của ông, nhưng chỉ chia sẻ một nửa thôi.

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

ĐÊM GIỮA BAN NGÀY - CHƯƠNG I

1    2    3    4     5     6     7   8    9     10    11   12     13    14    15  16    17    18    19    20    21     22    23    24    25    26    27    28   29    30     31    32    33    34    35    36    37   38    39   40    41  CHƯƠNG KẾT

Tôi tặng cuốn sách này cho:
Những người con của nước Việt đã cống hiến đời mình cho một nước Việt Nam độc lập, tự do và dân chủ.
Hương hồn cha tôi,
và những người cộng sản đã chết bởi tay các đồng chí của họ.
Mẹ tôi, người dạy tôi sống không cúi đầu.
Vợ tôi, người cùng tôi chia sẻ vô vàn khốn khó trong những năm tháng đen tối của đời tôi. Các bạn tù của tôi, cộng sản cũng như không cộng sản. Các thế hệ sau tôi, hi vọng họ sẽ không bao giờ phải sống như tôi đã sống,
dưới bất cứ gông cùm chuyên chế nào.

ĐÊM GIỮA BAN NGÀY - CHƯƠNG 2

1    2    3    4     5     6     7   8    9     10    11   12     13    14    15  16    17    18    19    20    21     22    23    24    25    26    27    28   29    30     31    32    33    34    35    36    37   38    39   40    41  CHƯƠNG KẾT

CHƯƠNG II
Vừa lôi thốc tôi lên xe, tên ngồi bên phải lập tức bẻ quặt tay tôi ra sau lưng. Bàn tay y cứng như sắt. Một nòng súng lục thúc mạnh vào sườn tôi bên trái. Tôi nhăn mặt vì đau. Trong đợt này, cùng với tôi, còn có những ai bị bắt? Ðó là ý nghĩ đầu tiên đến với tôi, không hiểu sao lúc ấy lại dửng dưng với số phận mình đến thế. Người lái xe quặt mạnh vô-lăng. Chiếc xe lạng sang một bên, xoay nửa vòng rồi lao về phía Tràng Thi. Tôi vẫn cầm bông hồng Nam Dương, quà tặng của một người bạn vong niên, trong bàn tay trái còn được thả lỏng. Nghe tin nhiếp ảnh gia Trần Văn Lưu ốm nặng, anh mắc chứng lao phổi đã nhiều năm, sáng hôm ấy tôi đến thăm anh. Như vậy, Trần Văn Lưu là người cuối cùng và duy nhất gặp tôi hôm đó. Không thấy tôi trở về vợ tôi sẽ lên hỏi anh Lưu và gia đình sẽ đoán được tôi mất tích vào lúc nào. Nhưng tìm ở nhà anh không thấy, mọi người có thể cho rằng sau khi ở nhà anh Lưu ra tôi còn đi chơi nơi nào khác, sẽ nháo nhào đi tìm khắp nơi để rồi cuối cùng mới hiểu tôi mất tích. Chao ôi, mẹ tôi, vợ tôi sẽ hốt hoảng lắm đây. Tại người ta không bắt tôi ở nhà, như thế có đàng hoàng hơn không? Trong tay nhà cầm quyền có cả bộ máy đàn áp khổng lồ, họ giở trò bắt cóc làm gì? Ðể thủ tiêu chăng?

ĐÊM GIỮA BAN NGÀY - CHƯƠNG 3

1    2    3    4     5     6     7   8    9     10    11   12     13    14    15  16    17    18    19    20    21     22    23    24    25    26    27    28   29    30     31    32    33    34    35    36    37   38    39   40    41  CHƯƠNG KẾT

CHƯƠNG III
Cai ngục của tôi, chính là anh công an mang cho tôi bộ quần áo, dẫn tôi tới trước một cánh cửa lim sơn đen, nằm giữa loạt cánh cửa giống hệt nó trong một hành lang hoang vắng và mốc thếch. Tất cả hiện lên mờ mờ trong ánh sáng bủng beo đầu đông. Tôi đứng lặng, ngắm giang sơn mới của mình. Dội vào óc tôi tiếng mở khóa. tiếng then kim loại trượt trong hõng. Ngoài những tiếng động chát chúa, khu giam người này vắng lặng và ảm đạm như một hầm mộ. "Những nấm mồ chôn người sống", tôi nghĩ. - Anh vào trong này ! Tôi ngạc nhiên. Tôi không chờ được nghe một giọng nói hiền lành như thế. Tôi hình dung mọi cái ở đây phải tồi tệ hơn nhiều, phi nhân hơn nhiều, kể cả cách cai ngục nói với tù.

ĐÊM GIỮA BAN NGÀY - CHƯƠNG 4

1    2    3    4     5     6     7   8    9     10    11   12     13    14    15  16    17    18    19    20    21     22    23    24    25    26    27    28   29    30     31    32    33    34    35    36    37   38    39   40    41  CHƯƠNG KẾT

CHƯƠNG IV
Tôi lặng lẽ quan sát người từ nay tôi phải sống cùng, không biết là bao lâu : vài tuần, dăm tháng hay cả năm ? Tôi nhớ đến chuyện cha tôi kể về những lần ông bị bắt. Ông nói quan trọng nhất là mấy ngày đầu. Mọi thủ đoạn của địch nhằm bẻ gẫy mình nằm trong mấy ngày đó. Tra tấn dữ nhất cũng trong mấy ngày đó. Sau thì không đáng kể. Vào thời gian này địch thường cài chỉ điểm vào xà lim, cho ở chung với mình. Những ngày mới bị bắt con người cảm thấy cô đơn vô cùng. Thế là những bí mật anh ta cắn răng không khai với địch thì lại khai thông thốc với tên chỉ điểm trong những câu chuyện tâm tình. Trời tối lúc nào không biết. Sau cái chạng vạng nhập nhòa, không rõ của trời hay của xà lim, ngọn đèn trong lưới sắt bừng sáng. Dưới ánh sáng điện trông anh tù cũng không đến nỗi gớm ghiếc cho lắm. Cửa lại mở, lần này không có tiếng động dữ dằn như lúc tôi mới vào.