Bộ đội ở ngoài rừng nấu nướng
lửa đỏ rực khắp nơi. Anh giao liên đã trở về. Tự nãy giờ anh đi la ó vể việc
tắt lửa mỗi khi có máy bay đến. Anh vừa leo lên thang vừa càu nhàu:
- Vô kỷ luật nhất là bộ đội!
Ông nội ai bây giờ la hét cũng không nỗi. Máy bay tới bên đít mà thổi còi muốn
lạc giọng cũng không chịu tắt lửa cho! Mặc kệ mẹ, tao không thèm la nữa, thí
mạng cùi đó. Thằng nào muốn làm gì thì làm!
Ông Chín không tán thành cái
thái độ của anh giao liên. Ông ta chúa sợ máy bay, làm sao ông nằm im được với
cái cảnh bếp núc lửa khói loạn xạ như vậy?
Ông leo xuống thang và quờ
quạng đi ra nhóm bộ đội gần nhất ở ven rừng. Giao liên không cho họ vô tới đây,
nhưng họ không nghe, cứ chỗ nào thuận tiện thì họ tới. Thấy ông Chín đi dẹp cái
trận “hoả công”, anh giao liên phì cười: