Phương Trạch – Đả Đảo Cộng Sản - Hôm 10/02/2018, trên
trang cá nhân của nhà văn Nguyễn Quang Lập, có đăng lá thư “sám hối” của nhà
văn Hoàng Phủ Ngọc Tường, với tựa đề: “Lời cuối cho câu chuyện quá
buồn”.
“Kẻ hèn nhát hỏi: ‘Có an toàn không?’ Kẻ cơ hội hỏi: ‘Có khôn khéo không?’ Kẻ rởm đời hỏi: ‘Có được tiếng tăm gì không?’ Nhưng, người có lương tâm hỏi: ‘Có là lẽ phải không?’ Và có khi ta phải chọn một vị trí không an toàn, không khôn khéo, không để được tiếng tăm gì cả, nhưng ta phải chọn nó, vì lương tâm ta bảo ta rằng đó là lẽ phải.”
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hồi Ký. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hồi Ký. Hiển thị tất cả bài đăng
Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2018
Thứ Năm, 1 tháng 3, 2018
BIẾN ĐỘNG MIỀN TRUNG - PHẦN I
Cuốn sách sau nhiều năm chờ đợi!
Đôi lúc ngồi nhớ lại những giai đoạn đen tối của đất nước, không ít người, chắc vẫn còn bàng hoàng tự hỏi:- VNCH thua trận chiến cuối cùng ngày 30-4-1975 là bởi lý do gì. Sự việc đã ngoài ba chục năm, đáng lẽ chìm vào quên lãng từ lâu, nhưng có nhiều điều nghịch lý trong kết quả chung cuộc ấy, nên những người còn chút tâm huyết với quốc gia, dân tộc, vẫn tìm tòi, truy cứu để làm sáng tỏ vấn đề.
Thiếu Úy Liên Thành |
Công việc này cũng không đơn giản, vì tài liệu không có nhiều, vả lại những tài liệu có được thường là những hồi ký của một vài người liên quan đến sự việc - Những hồi ký này không nhằm mục đích cung cấp tài liệu để tìm sự thực, mà chỉ tự đề cao cá nhân, hoặc là kể công, hay là chạy tội, nên rất hời hợt, chủ quan.
Còn một số vị biết rõ sự thật, có thể cung cấp những dữ kiện thật, lại ngại ngùng, không muốn lên tiếng, sợ mất lòng đảng phái này, tôn giáo nọ, hoặc sợ bị trả thù v...v.... Thời gian lần lượt trôi đi, không ít vị đã đem những hiểu biết ấy về lòng đất lạnh.
Chờ đợi hơn 30 năm, nay chúng tôi mới được đọc cuốn "Biến Động Miền Trung" của ông Liên Thành, cựu Thiếu Tá Chỉ Huy Trưởng CSQG/Thừa Thiên - Huế. Tôi thấy tác giả kể lại những sự kiện mà ông đã biết, những công việc mà ông đã làm trong suốt thời gian ông phục vụ tại Thừa Thiên - Huế. Dưới ngòi bút của ông, sự thật được phơi bầy trọn vẹn, từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn - Rồi đến những nhân sự xuất đầu lộ diện ở miền Trung mà ông đã gặp, ai chính, ai tà, ai chủ mưu, ai xúi dục, khích động những hành động phá rối trị an, khi đốt chợ, lúc đốt... người v...v...
BIẾN ĐỘNG MIỀN TRUNG - PHẦN II
- Phần 4
Liên Thành (Cựu Ty Trưởng Cảnh Sát Quốc Gia tỉnh Thừa Thiên-Huế)
Phòng hội có khoảng 30 sĩ quan cấp Tá trở lên vừa Việt, vừa Mỹ. Khoảng 5 phút sau Thiếu Tướng Tư Lệnh vào Phòng Hội. Sau phần trình bày tình hình tại Huế của Thiếu tá Quận Trưởng Nam Hòa Phạm Khắc Đạt, Thiếu Tướng Tư Lệnh chỉ thị chúng tôi trở lại Huế. Thiếu Tá liên lạc với Trung Tá Tỉnh Trưởng Phan Văn Khoa hiện đang có mặt tại Quận Hương Thủy để nhận lệnh. Phần tôi trở lại Chi Khu Nam Hòa chỉ huy 2 đại đôi cơ hữu đợi lệnh. Hằng ngày Đại úy Anh sẽ liên lạc với tôi.
Chúng tôi chào từ giã Thiếu Tướng Tư Lệnh. Thiếu Tá Bob gặp chúng tôi ngay phòng hội cho biết 3 giờ sau sẽ gặp nhau tại bãi đáp trực thăng Quân Đoàn để trở về lại Huế.
Chúng tôi chào từ giã Thiếu Tướng Tư Lệnh. Thiếu Tá Bob gặp chúng tôi ngay phòng hội cho biết 3 giờ sau sẽ gặp nhau tại bãi đáp trực thăng Quân Đoàn để trở về lại Huế.
BIẾN ĐỘNG MIỀN TRUNG - PHẦN III
Nguyễn Chánh Thi |
- Phần 7
Liên Thành (Cựu Ty Trưởng Cảnh Sát Quốc Gia tỉnh Thừa Thiên-Huế)
THẨM VẤN HOÀNG KIM LOAN
Nhà an toàn, danh từ hơi khó hiểu và mập mờ, nếu không ở trong giới tình báo thì ít người được nghe và biết đến. Hầu như không có một cơ quan tình báo nào không có nhà an toàn, đó là một trong những căn nhà được thuê mướn nằm trong khu nhà cửa đông đúc của dân chúng, hoặc công thự của cơ quan ít ai để ý, và địch khó phát giác. Nhà an toàn là nơi:
Tiếp xúc với các nguồn tin.
Nhà an toàn, danh từ hơi khó hiểu và mập mờ, nếu không ở trong giới tình báo thì ít người được nghe và biết đến. Hầu như không có một cơ quan tình báo nào không có nhà an toàn, đó là một trong những căn nhà được thuê mướn nằm trong khu nhà cửa đông đúc của dân chúng, hoặc công thự của cơ quan ít ai để ý, và địch khó phát giác. Nhà an toàn là nơi:
Tiếp xúc với các nguồn tin.
BIẾN ĐỘNG MIỀN TRUNG - PHẦN V
THÍCH ĐÔN HẬU |
Biến Động Miền Trung
(Giai đoạn 1963-1975)
- Phần 12
Hoàng kim Loan đã khai những cơ sở bí mật của hắn trong Phật Giáo tại Huế như sau:
- Thích Đôn Hậu.
Thích Đôn Hậu trụ trì chùa Thiên Mụ, là Chánh Đại Diện Phật GiáoẤn Quan miền Vạn Hạnh (Miền Trung). Cơ sở Tôn giáo Vận, được Hoàng Kim Loan tổ chức từ trước năm 1963.
Chùa Thiên Mụ là một trạm giao liên nội thành rất quan trọng của cơ quan Thành ủy Huế trong suốt thời gian Thích Đôn Hậu trụ trì chùa này cho đến Mậu Thân 1968, khi Thích Đôn Hậu thoát ly ra Bắc.
BIẾN ĐỘNG MIỀN TRUNG - PHẦN IV
(Giai đoạn 1963-1975)
Chống Bầu Cử Tổng Thống Nhiệm Kỳ II - 1971
Chống bầu cử Tổng thống nhiệm kỳ II.
1971 là năm bầu cử Tổng Thống nhiệm kỳ II vào ngày 1-10 1971, chỉ độc nhất có một liên danh ra ứng cử là liên danh Nguyễn Văn Thiệu - Trần văn Hương, vì thế báo chí đối lập gọi cuộc bầu cử này là “Bầu cử độc diễn”
Phật giáo Ấn Quang chống đối mãnh liệt “Bầu cử độc diễn”. Các khuôn hội Phật giáo, Tỉnh Hội Phật giáo được lệnh chỉnh đốn hàng ngũ để chờ lệnh “Thầy” hành động.
Thứ Tư, 31 tháng 1, 2018
TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM, THẦY GIÁO VŨ HÙNG BỊ CHÁU CON BẢ CHÓ TẠM GIAM 2 THÁNG
RFA - Chị Lý Thị Tuyết Mai, vợ thầy giáo Vũ Văn
Hùng cho chúng tôi biết, cán bộ điều tra Kim Minh Đức thông báo thầy giáo Vũ
Văn Hùng đã có lệnh tạm giam 2 tháng. Người này cũng hứa sẽ đưa giấy cho gia
đình vào thứ hai tuần tới.
CHÁU CON BẢ CHÓ TẠI NGHỆ AN ĐÃ TUYÊN Y ÁN 3 NĂM TÙ, 4 NĂM QUẢN CHẾ CHO NGƯỜI YÊU NƯỚC NGUYỄN VĂN OAI
RFA - Phiên tòa phúc thẩm xét xử nhà hoạt động
Nguyễn Văn Oai đã được diễn ra tại tòa án nhân dân tỉnh Nghệ An sáng ngày
15/01/2018 trong bầu không khí căng thẳng. Bên trong phiên tòa, những lời khai
của bị cáo và luận chứng của luật sư đều bị bác bỏ và cuối cùng thẩm phán vẫn
tuyên y án sơ thẩm 5 năm tù giam và 4 năm quản chế đối với ông Nguyễn Văn Oai.
Bản án được luật sư nhận định là “oan sai”.
BẬT MÍ LỊCH SỬ - MỸ KHÔNG THẢ BOM VÀO BỆNH VIỆN BẠCH MAI - VẬY AI ĐÃ ĐÃ ĐẶT MÌN PHÁ VỠ BỆNH VIỆN BẠCH MAI ĐỂ ĐỔ THỪA MỸ!
Đả Đảo Cộng Sản - Qua tài liệu về Operation
Linebacker II, thì Mỹ KHÔNG thả bom vào đêm 21 rạng sáng 22/12/1972- đây cũng
là đêm Việt Cộng Bạch Mai bị "trúng bom Mỹ"!
BI KỊCH TRỊNH CÔNG SƠN
Tôi gặp Trịnh Công Sơn vào năm 1958 tại Huế; lúc
đó Sơn khoảng 17 tuổi và tôi 18 tuổi. Chúng tôi chơi với nhau vì cùng tâm hồn
thi ca, và bởi vì lúc đó tôi chưa hề là họa sĩ.
VĂN PHÒNG CAO ỦY NHÂN QUYỀN LHQ LÊN TIẾNG VỀ VIỆC NHÀ CẦM QUYỀN CỘNG SẢN VIỆT NAM KẾT ÁN NHÀ HOẠT ĐỘNG NHÂN QUYỀN TRẦN THỊ NGA
OHCHR - CTV Danlambao Lược dịch - Chúng tôi lấy làm quan
ngại về tình trạng gia tăng đàn áp những người hoạt động bảo vệ nhân quyền tại
Việt Nam đã đặt vấn đề và phê phán những chính sách của chính phủ.
Thứ Ba, 12 tháng 9, 2017
HỒI KÝ ĐƯỜNG ĐI KHÔNG ĐẾN CỦA XUÂN VŨ - KỲ 1
Bác sĩ Hồ Văn Châm
Tôi nghĩ rằng khi đọc xong tập
hồi ký vượt Trường Sơn này của nhà văn Xuân Vũ, mỗi độc giả tùy theo thân thế
và tâm sự riêng biệt của mình, có thể có những cảm nghĩ rất khác nhau. Người
thích phiêu lưu mạo hiểm, say mê những chân trời xa lạ, những câu chuyện sôi
nổi được tác giả ghi chú rất linh động trong tập sách. Kẻ ưa mơ mộng, thương
cảm nỗi vất vả nhọc nhằn của người nữ vũ công có đôi bàn chân sáp đúc trầy trụa
vì đá tai mèo trên những đỉnh núi cụng trời. Chính khách thời thượng gật gù
khen nội dung tốt. Độc giả khó tính tặc lưỡi cho là sách tuyên truyền.
HỒI KÝ ĐƯỜNG ĐI KHÔNG ĐẾN CỦA XUÂN VŨ - KỲ 2
Nghĩ quanh nghĩ quẩn mãi rồi
cũng không thoát khỏi cái cực hình kéo dài không biết bao giờ chấm dứt: đó là
ĐI. Phải đi! Và đi tới nghĩa là không thể lùi lại.
Dù sao thì cũng phải đi. Mà đi
bằng cặp chân và cây gậy sau những cơn sốt và nằm ngoài mưa, kể ra cũng không
phải là chuyện vui.
Nằm mà nhìn cảnh vật thì trông
thấy cái cây, sườn núi cái gì cũng nghiêng như sắp đổ. Còn ngồi mà nhìn thì
thấy nó xoay vần. Cây cối và sườn núi như cứ chạy quanh như vây chặt lấy mình.
Mắt tôi quen nhìn cái đầu võng
của Thu. Ở trên đó có cái chân đau của Thu gác lên với những băng bó trắng xoá.
Màu trắng gây thêm cảm giác buồn của thương tật.
HỒI KÝ ĐƯỜNG ĐI KHÔNG ĐẾN CỦA XUÂN VŨ - KỲ 3
Chúng tôi về đến trạm được một
lúc thì anh trạm trưởng và cậu Chân ra chơi. Hai người tỏ vẻ vui mừng khi trông
thấy mớ thực phẩm sống của chúng tôi rất phong phú.
Tôi hỏi một cách rất ngây ngô:
- Ở đây sao các anh không đi
đổi về dùng?
- Chúng tôi biết chớ, nhưng thú
thật với các anh, chúng tôi đâu có cái gì để đổi chác?
Anh trạm trưởng tiếp:
- Các đồng chí thấy đó, ở trong
vùng rừng núi này sắt đá gỗ lim còn mục nữa là quần áo. Quần áo của chúng tôi
không đủ mặc, lấy gì mà đổi? Tôi làm trạm trưởng gần hai năm chỉ lãnh được một
bộ đồ.
Công tác giao liên, các đồng
chí coi đó, dầm nước mưa, nước suối suốt ngày, đâu có mấy tháng thì rã hết.
Trước kia chúng tôi còn có một bộ nghiêm một bộ nghỉ. Đi về thì thay bộ đồ
tác chiến ra treo trên nhánh cây đó, mặc bộ đồ khô vào, sáng hôm sau, bộ kia có
khô hay chưa khô cũng cứ tra vào.. Cả năm này tháng nọ như thế. Nhưng bây giờ
tụi tôi mỗi đứa chỉ còn một bộ, hễ ướt cởi ra phơi thì phải mặc “bộ đồ da”. Anh
biết “đồ da” chưa? …
HỒI KÝ ĐƯỜNG ĐI KHÔNG ĐẾN CỦA XUÂN VŨ - KỲ 4
Bộ đội ở ngoài rừng nấu nướng
lửa đỏ rực khắp nơi. Anh giao liên đã trở về. Tự nãy giờ anh đi la ó vể việc
tắt lửa mỗi khi có máy bay đến. Anh vừa leo lên thang vừa càu nhàu:
- Vô kỷ luật nhất là bộ đội!
Ông nội ai bây giờ la hét cũng không nỗi. Máy bay tới bên đít mà thổi còi muốn
lạc giọng cũng không chịu tắt lửa cho! Mặc kệ mẹ, tao không thèm la nữa, thí
mạng cùi đó. Thằng nào muốn làm gì thì làm!
Ông Chín không tán thành cái
thái độ của anh giao liên. Ông ta chúa sợ máy bay, làm sao ông nằm im được với
cái cảnh bếp núc lửa khói loạn xạ như vậy?
Ông leo xuống thang và quờ
quạng đi ra nhóm bộ đội gần nhất ở ven rừng. Giao liên không cho họ vô tới đây,
nhưng họ không nghe, cứ chỗ nào thuận tiện thì họ tới. Thấy ông Chín đi dẹp cái
trận “hoả công”, anh giao liên phì cười:
HỒI KÝ ĐƯỜNG ĐI KHÔNG ĐẾN CỦA XUÂN VŨ - KỲ CUỐI
Tôi đang nằm suy nghĩ một lúc
hằng trăm chuyện thì có một chú lính từ xa đi tới đập võng tôi và gọi tên tôi.
Tôi ngóc đậy. Cậu lính vỗ vỗ
ngực:
- Cháu là Thiên đây, con của
nhà thơ X. Nhà ở phố Hàng V… Hồi Tết năm ngoái chú có đến uống rượu với ba cháu
đấy.
Tôi còn đang ngơ ngác thì cậu
ta nhắc:
- Chú uống rượu còn ba cháu
ngâm thơ. Ba cháu đem cái cốc đặc biệt ra uống Mao Đài tửu đấy.
Tôi đập vào đùi cậu thanh niên
thật mạnh:
Thứ Sáu, 25 tháng 8, 2017
HỒI KÝ ĐỒNG BẰNG GAI GÓC CỦA XUÂN VŨ - KỲ 1
XUÂN THU ấn hành lần thứ nhất
tại Hoa Kỳ
tháng một , một chín chín sáu.
Nhà xuất bản và tác giả giữ bản
quyền
Cấm trích dịch và in lại dưới
mọi hình thức.
ISBN: 1-56295-009-1
Một quê hương tan nát, một
cuồng vọng tiêu ma. Đồng khởi thực sự là cái gì ? Có giải phóng ba phần tư đất
đai và bốn phần năm dân chúng không? Súng ngựa trời có tác dụng như đài Hà Nội
rêu rao không? Đạo Quân Đầu Tóc có được mấy người và do ai chỉ huy ? Nữ tướng
Ba Định làm gì trong kháng chiến chống Pháp, và trong chiến tranh chống Mỹ? Tại
sao Nguyễn Chí Thanh bốc mụ ta lên đặt trên đầu bọn trí thức hùa và đám cán ngố
Bắc Kỳ? Trần Văn Trà bị rượt chạy suýt chết vì mưu toan sát nhập bộ đội Hai
Phải vào các đơn vị dưới quyền chỉ huy của y.
HỒI KÝ ĐỒNG BẰNG GAI GÓC CỦA XUÂN VŨ - KỲ 2
Cả bọn uống trà ngon lành và
hối hả, trò chuyện cũng hấp tấp. Bảy Quế nói:
- Cái chợ Cái Quan này chỉ cách
tỉnh lỵ Bến Tre không đầy mười lăm phút trực thăng. Nó còn để đó để làm đầu mối
đưa tin lấy tin. Giống như một cụm chà mà bà con thả dưới sông. Đám cá tưởng đó
là nơi an toàn tránh khỏi tay thợ chài, nào biết đâu sẽ có một bữa bất ngờ
người chủ bao đăng xúc một phát là sạch. Nào cá lóc, cá trê , cá lòng tong. . .
Tôi trỏ bộ râu của nó và nói.
- Và cá chốt nữa.
Ba Nha gạt ngang.
HỒI KÝ ĐỒNG BẰNG GAI GÓC CỦA XUÂN VŨ - KỲ 3
Một buổi sáng thức dậy bỗng
nghe chú Nhứt nói:
- Có hai, ba ông cán bộ R ở nhà
bà Má Bảy.
Tôi và Tám Không lập tức chạy
ra, thì đúng thật. Đó là tổ quay phim của Xưởng Phim Giải Phóng, trưởng tổ là
Hai Nghi đã từng du học bên Đức về . Hắn được giao trách nhiệm giàn dựng câu
chuyện Binh Biến Bình Dương (!). Sau một lúc hỏi han nhau, tôi
và Tám Không ra về. Tám Không rỉ tai tôi:
- Mày biết thằng Nghi xuống đây
làm gì không?
- Thì xây dựng bộ phim “Binh
Biến” chớ làm gì nữa.
Tám Không cười:
- Mày ngây thơ bỏ bố đi !
- Sao?
- Nó xuống theo dõi mày đó.
- Theo dõi tao?
HỒI KÝ ĐỒNG BẰNG GAI GÓC CỦA XUÂN VŨ - KỲ CUỐI
Một buổi chiều như những buổi
chiều, tôi ra bến đò để đón tin vui. Thì tin vui đến thật. Một người đã đưa tôi
một lá thơ của em gái tôi.
Anh Hai,
Chị Hai đã sanh con gái. Mẹ
tròn con vuông. Má đặt tên cho cháu là Mỹ Hạnh. Chờ chị Hai cứng cát em sẽ đưa
chị và cháu sang thăm anh.
Em. .
Tôi nghe như cả đất trời quay
vun vút, tôi không đứng vững. Tôi đã có con. Tôi đã làm cha ! Dòng họ tôi được
nối tiếp. Tía má tôi có cháu. Tôi phải tìm ngay một người để chia sớt niềm vui.
Người đó không ai khác hơn là Tư Mô.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)