Bs.Vũ Ngọc Tấn
Thời đại nào cũng có lúc
thăng trầm và phản ứng của con người, kể cả người lãnh đạo, cho dù thông minh,
nhìn xa hiểu rộng cách mấy, cũng có khi phạm điều sai trái. Mà người lãnh đạo,
khi đã sai lầm, thì hoặc là đưa cả đất nước vào vòng lao lý, hoặc là đưa chính
bản thân mình vào cảnh tù đày hay thậm chí bị diệt vong. Ngày xưa Napoleon bách
chiến bách thắng, xua quân chiếm gần hết châu Âu, nhưng rồi phạm phải sai lầm
là đã xua quân sang Nga và rồi bị hãm trong tuyết giá mà đại quân chết lạnh,
tàn lụi, tan rã, đưa tới chuyện bản thân bị lưu đày tại đảo Elba, rồi Saint
Helena trước khi chết. Lưu Bị thời Tam Quốc khởi nghiệp là người anh hùng áo
vải nghèo túng làm dép nuôi thân, rồi do khả năng khuất phục những người tài,
đã hùng cứ xưng đế tại đất Ba Thục, nhưng sau khi Quan Vũ chết vì Đông Ngô, đã
phạm sai lầm là thay vì nuốt hận riêng và hợp tác và mưu tính với đồng minh
(Đông Ngô) lo việc đánh Tào để lấy lại Trung Nguyên, thì lại vì mối hận cá nhân
này mà xua quân đánh chính đồng minh của mình để trả thù. Sai lầm đó đã đưa tới
chuyện tướng chết, quân tan về tay Lục Tốn và cuối cùng Lưu Bị ra đi trong hoàn
cảnh bi tráng tại thành Bạch Đế.