Lê Quốc Trinh - Sau khi đọc bài viết của Lê Nguyên Hồng bàn về những "lá thư do ông Hồ Chí Minh gửi liên tục cho Tổng thống Hoa Kỳ sau thế chiến II" để cầu xin sự giúp đỡ của người Mỹ, tôi xin phép gửi vài hàng cho những vị trí thức thiên tả hải ngoại hãy còn đặt niềm tin vào ông Hồ:
1.a)- Người Mỹ nổi tiếng thực dụng, họ không muốn dây dưa với
những kẻ vô danh tiểu tốt, nhất là ông Hồ, kiến thức không vượt qua nổi cấp
bằng tiểu học, không đủ trí khôn để bị Đệ Tam Quốc Tế lợi dụng đưa vào quỹ đạo
CS. Hơn nữa, thân thế họ Hồ không rõ ràng, lại hay thủ đoạn tinh ma "lập
lờ đánh lận con đen", cho nên thiết tưởng tổng thống Truman không muốn
giao tiếp, ngại bị lôi kéo vào vòng chính trị lẩn quẩn, có hại cho thanh danh
của ông;
1.b)- Ông Hồ có yêu quê hương dân tộc VN thật không? Hãy đọc lại
bức công hàm bán nước PVĐ 1958, hãy lật lại trang sử đẫm máu về chiến dịch Cải Cách
Ruộng Đất 1954 và đừng bao giờ quên lời tuyên bố của ông Hồ: "Yêu nước là
yêu Chủ Nghĩa Xã Hội", đừng bao giờ quên bốn câu thơ chúc Xuân của ông Hồ
trên đài phát thanh Hà Nội là khẩu lệnh mở màn cho cuộc chiến Tổng Tiến Công
Miền Nam hồi Tết Mậu Thân.
2)- Dân tộc Mỹ đã trưởng thành chính trị từ cuộc nội chiến Nam
Bắc, họ hiểu rõ vấn đề giai cấp hơn ai hết, cho nên đừng đem chuyện giải phóng
nô lệ ra rao giảng họ vô ích. Quan sát kỹ sẽ hiểu nội chiến Nam Bắc của HK nhằm
"giải phóng nô lệ da đen thật sự" mà không cần đến ba mớ chủ nghĩa CS
Mác LêNin, hay cờ đỏ sao vàng, cờ búa liềm. Đó là vấn đề nội bộ quan hệ vận
mạng kinh tế chính trị nước Mỹ, vì miền Bắc phát triển công nghiệp nặng rất cần
lực lượng công nhân da đen nòng cốt cho nhà máy, miền Nam trù phú trang trại
chăn nuôi, đồng lúa mênh mông rất cần số lượng tá điền da đen vai u thịt bắp.
Giải phóng nô lệ da đen là giải quyết mối quan hệ lực lượng sản xuất. Kết quả
sau hơn 200 năm đến ngày nay cho thấy người dân HK dám đồng lòng bầu lên một
ông tổng thống da đen, học thức cao, biết phối hợp điều khiển guồng máy quốc
gia phức tạp;
Cho nên bá mớ thư từ của ông Hồ không có nghĩa lý gì với người
Mỹ, họ hiểu rõ "bản chất cộng sản của ông Hồ và mưu đồ nhuộm đỏ Á Châu của
TQ" từ lâu rồi.
3)- Một đặc điểm nổi bật của cuộc nội chiến Hoa Kỳ là dân tộc Mỹ
đã tiến hành hòa hợp hòa giải rất nhanh chóng, chân thành, ngay sau khi tiếng
súng chấm dứt. Vì lẽ súng đạn do người Mỹ tự chế tạo, họ không hề chịu áp lực
nào từ ngoại bang. Khác hẳn với ba cuộc chiến đẫm máu kinh hoàng ở VN hoàn toàn
do ngoại quốc chi phối, súng ống đạn dược phải vay mượn, cho nên lãnh đạo ĐCS
VN đã đành "cúi đầu đê hèn" chấp nhận nhiều mệnh lệnh từ khối CS quốc
tế, điển hình là chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất ngoài Bắc (1954-1956). Sau này,
lời kêu gọi Hòa Hợp Hòa Giải Dân Tộc chỉ còn là một thủ đoạn chính trị giả dối
nhằm xóa bỏ mọi tội ác do ĐCS VN và MTGPMN cố tình gây ra suốt 60 năm trời và
nhằm củng cố thế lực của họ trong tương lai.
4)- Người Mỹ đã khôn ngoan quyết định chấm dứt can thiệp quân sự
vào VN kể từ Hiệp Định Paris 1973, để không còn bị thế giới lên án là "đế
quốc xâm lược, hay sen đầm quốc tế". Kể từ ngày 30/04/1975, sau khi quân
đội VNCH bỏ súng quy hàng nhằm tránh một cuộc nội chiến thật sự giữa hai miền
Nam Bắc (vắng bóng ngoại bang) thì lá cờ chính nghĩa đã hiển lộ về phía nhân
dân miền Nam, vì tình nghĩa ruột thịt trong cùng giòng giống Lạc Hồng. Trong
suốt 38 năm qua, bộ mặt hiếu chiến hung tàn của tập đoàn lãnh đạo ĐCS VN đã lộ
rõ cho nhân loại chiêm ngưỡng. Quốc Hội Mỹ, do toàn dân HK bầu lên, đã chính
thức ra luật ngăn cấm mọi hành động can thiệp vào nội tình VN.
5)- Chủ nghĩa CS là mối đe dọa kinh tế thế giới, không riêng gì
VN và khối Đông Âu, nhưng có sức hấp dẫn với tầng lớp dân nghèo bần cố nông, bởi
lẽ nó hứa hẹn một tương lai hão huyền:"Người CS chiến đấu nếu thua chỉ mất
cái gông cái cùm, nhưng nếu thắng sẽ được cả một cơ nghiệp vĩ đại, ruộng đất,
nhà cửa, nhà máy", nhìn vào bối cảnh VN sau 38 năm giải phóng là hiểu ngay
thôi.
Giả dụ nếu khối Liên Xô -Đông Âu không sụp đổ, TQ bành trướng
chiếm hết toàn bộ Á Châu, thì viễn ảnh thế giới sẽ ra sao? Chắc chắn sẽ có thêm
100 triệu người ngã gục tiếp trong các Trại Tập Trung và nhân loại sẽ đói khổ
vì thiếu lương thực. CS hô hào "đấu tranh giai cấp" để giải quyết
"nạn người bóc lột người", nhưng thực chất hiện tượng "bóc lột
thậm tệ" và giai cấp cách biệt hiển lộ nhiều nhất, rõ nhất là ở TQ và VN.
6)- Giờ này, bộ mặt giả dối của tập đoàn lãnh đạo ĐCS VN đã lộ
rõ, họ phải lệ thuộc vào TQ để duy trì sức mạnh quân sự nhằm khủng bố đàn áp
mọi khuynh hướng đòi hỏi tự do dân chủ từ trong lòng quần chúng. Giờ này quân
đội hay công an VN chỉ còn được vũ trang với súng đạn của khối CS (AK-47, B-40,
T-55, Mig-21) để đàn áp dân lành. Hoàn toàn vắng bóng vũ khí "Made in
USA" như M-16, M-113, F-5, v.v...
Đó chính là lý do khiến chính phủ Mỹ không muốn bán vũ khí sát
thương cho VN, vì lo ngại "tiếp tay CS đàn áp nhân quyền". Đúng chinh
xác là VN đóng một vai trò chiến lược quan trọng trong cuộc đọ sức với TQ trên
Biển Đông vì vị trí thuận tiện của quân cảng Cam Ranh, nhưng chính quyền Mỹ
không bao giờ dại dột đi đêm với lãnh đạo VN vì họ đã quá hiểu bộ mặt thật của
ĐCS VN rồi.
7)- Sau cùng, tôi có vài câu hỏi quan trọng nhờ quý vị trí thức thiên
tả VN, trong và ngoài nước, giải đáp cho:
7.a)- Vì lý do gì Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam được thành lập
tháng 12 năm 1960? Họ là ai?
7.b)- Họ muốn giải phóng ai? Giải phóng cái gì ở miền Nam VN?
7.c)- Sau ngày thống nhất đất nước 30/04/1975, 38 năm trôi qua,
kết quả "giải phóng miền Nam" đi đến đâu rồi?
Nếu quý vị không trả lời được, tôi sẽ đi đến nhận định rằng:
"MTGPMN chỉ là một tổ chức bù nhìn chuyên đâm thuê chém
mướn, tiếp nhận viện trợ vũ khí đạn dược của CS (Liên Xô, TQ) từ miền Bắc để
gieo rắc khủng bố, tàn sát người dân miền Nam, châm ngòi cho cuộc chiến tranh
tương tàn thảm khốc, tiếp tay cho TQ thực hiện mưu đồ xâm lược VN".
Kết luận:
Vấn đề mấu chốt hiện giờ là quyền quyết định tối hậu nằm trong
tay nhân dân VN. Muốn thoát khỏi vòng kiềm chế của TQ chỉ còn cách là giải tán
ĐCS VN, diệt trừ mối họa "nội gián" vô cùng nguy hiểm từ 60 năm qua,
rồi từ từ tiến hành dân chủ, đa nguyên, đa đảng, nâng cao Dân Trí, chấn hưng
Dân Khí và cải thiện Dân Sinh.
Chào thân ái,
Canada, 06-08-2013
Lê Quốc Trinh
Độc-Lập hay Tay sai?
Trả lờiXóaTôi năm nay 71 tuổi, đang sống ở nước ngoài, xin đóng góp vào loạt bài của Đặng Chí Hùng về cái gọi là độc lập của HCM.
Trải qua dòng lịch sử nước nhà, các vua của đất nước ta, ai cũng phải chịu nhục là quỳ gối để tiếp nhận chiếu chỉ của vua Tàu phong vương cho mình. Sau đó sứ-gỉa Tàu về nước. Vua quan ta họp nhau bàn luận, tổ chức việc cai trị ra sao thì không hề phải thông báo, chứ chẳng có chuyện phải xin phép vua Tàu. Đó là sự thực được trình bày rõ ràng qua các sách sử của nước nhà.
1/ Trái lại HCM phải trình cho Liên-Xô (LX) chương trình “Cải cách ruộng đất”. Một chương trình hoàn toàn thuộc về nội trị của đất nước! Trước khi thực hiện thì gởi người qua Tàu để học cách làm. Cứ tạm coi là đi tu nghiệp về chuyên môn, có thể chấp nhận được. Nhưng trong khi thực hiện thì có các cố vấn Tàu và phải xin phép. Việc bà Cát Hanh Long bị giết vì HCM không thể xin được là một bằng cớ về việc làm tay sai, không có thực quyền.
2/ Trong khi đảng cộng sản VN họp hành để thảo luận về các chương trình làm việc, một việc hoàn toàn thuộc về nội bộ của đảng minh. HCM đã mời đại diện Tàu tham dự (xin ai biết rõ việc này bổ túc dùm). Đây là một bằng chứng khác về việc làm tay sai.
3/ Thực chất của cái gọi là “Nghĩa vụ quốc tế” chính là làm tay sai cho LX. Khi thế giới phân chia thành hai khối Tư-bản và Cộng-Sản. LX muốn bành trướng vùng ảnh hưởng của mình, thì chỉ thị cho đàn em cung cấp người, anh cả chỉ cung cấp vũ-khí.