"Trên suốt con đường mòn trong rừng biên giới, chúng tôi đã
bị chận xét và lục soát để lấy của đến mấy chục lần, bởi hết toán lính này đến
toán lính khác. Cuối cùng, chúng tôi chẳng còn một thứ hành trang nào khác,
ngoài bộ quần áo đen mặc trên người.
Tiền hết, cơn đói rã rời, cơn khát cháy cổ, tất cả những lo âu
và bận tâm ấy làm chúng tôi mệt đến muốn ngất xỉu. Chúng tôi bèn hỏi những người
dân Miên đi buôn rằng bao giờ tới Thái Lan. Ai cũng trả lời còn năm hay mười
cây số nữa thôi. Tuy nhiên, lần nào hỏi cũng chỉ nghe năm hay mười cây số.
Chúng tôi tưởng chừng muốn điên lên vì qúa sức khổ và đói khát."