Nguyễn Đình Ấm
"Nếu
như việc này là sòng phẳng, minh bạch thì không có lý gì lại không công khai rộng
rãi thậm chí nếu có sự nhường, đổi chác với nước ngoài (là việc bình thường
trong hoạch định lại biên giới) thì cần phải trưng cầu dân ý. Việc các ông ký
hoạch định biên gới với nước đã nhiều lần xâm lược nước ta, có nhiều tin đồn
năm 1979 TQ còn chiếm nhiều cao điểm của ta, có việc đó hay không, nếu có, họ
có trả cho ta hay không…mà hầu hết dân không được biết kết quả cụ thể như thế
nào là chuyện không bình thường.”
Hôm
nay lại giật mình tình cờ đọc được tin ông TS Trần Công Trục nguyên trưởng ban
biên giới quốc gia trả lời báo chí về việc đàm phán biên giới giữa VN và Trung
Quốc năm 1999 với tiêu đề: “Sòng phẳng khi đàm phán biên giới”.
Trong
bài này, ông Trục nói dư luận nghi ngờ các ông đàm phán không sòng phẳng với
Trung Quốc (chịu thiệt với TQ).Ông nói “…ngay cả nhiều người làm việc cho chính
phủ VN vẫn mơ hồ, lăn tăn về các hiệp định với TQ…”, và“ Thế nhưng những tiếng
nói chỉ chích đặc biệt trong giới bất đồng chính kiến vẫn nói rằng không tin về
đường biên giới Việt –Trung rất mờ mịt…Luồng thông tin này cũng cáo buộc đảng
CSVN dường như tìm cách che giấu tình hình đường biên giới mới…Tôi từng bị chửi
là bán đất ông cha cho TQ”….
Đặc biệt,
ông nói chỗ cụ thể về thác Bản Giốc và ải Nam Quan(Hữu nghị quan): “ Chính phủ
VN nói phần thác phụ của thác Bản Giốc hoàn toàn thuộc phía VN, còn phần thác
chính đổ thẳng xuống sông Quây Sơn là sông chung biên giới, hai nước đã tiến
hành phát triển du lịch, kinh tế tại khu vực thác” và ông giaỉ thích về hiện
nay một nửa thác Bản Giốc và ải Nam quan không phải của VN là: “Xuất phát từ
tài liệu lịch sử, văn học, sách giáo khoa, đã đi vào tiềm thức người VN rằng
thác Bản Giốc là của VN, nước VN kéo dài từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mâu, đó là
văn chương còn về mặt pháp lý khi hai bên đàm phán không thể quay lại văn
chương những yếu tố mơ hồ để khẳng định…”.
Theo
tôi, ông TCT cũng như nhà cầm quyền VN không thể trách “ nhóm CBNV quan tâm lo
lắng chủ quyền” hay nhóm thứ hai“ những đối tượng, thế lực muốn lật đổ, bôi nhọ
chính thể thông qua câu chuyện về chủ quyền lãnh thổ…” nghi ngờ các ông là phải,
bởi vì:
-
Việc liên quan đến cương thổ quốc gia ngàn đời cha ông để lại thuộc lĩnh vực
thiêng liêng nhất của dân tộc nhưng việc đàm phán, ký kết, phân định danh giới
cụ thể, sự thay đổi lãnh thổ ở từng địa phương như thế nào mà hầu hết người
dân-chủ nhân đất nước- có được biết, được hỏi ý kiến hay chưa? Nếu như việc
này là sòng phẳng, minh bạch thì không có lý gì lại không công khai rộng rãi thậm
chí nếu có sự nhường, đổi chác với nước ngoài (là việc bình thường trong hoạch
định lại biên giới) thì cần phải trưng cầu dân ý. Việc các ông ký hoạch định
biên gới với nước đã nhiều lần xâm lược nước ta, có nhiều tin đồn năm 1979 TQ
còn chiếm nhiều cao điểm của ta, có việc đó hay không, nếu có, họ có trả cho ta
hay không…mà hầu hết dân không được biết kết quả cụ thể như thế nào là chuyện
không bình thường. Đặc biệt, sau khi tàu thăm dò dầu khí Bình Minh02 của VN
đang hoạt động trong lãnh hải của ta bị tàu TQ quấy nhiễu, cắt cáp…ông Nguyễn
Duy Chiến phó chủ nhiệm ủy ban biên giới- đồng nghiệp của ông- nói: “Hành động
đó của TQ chỉ là thương cho roi cho vọt”, tức coi TQ như bố, mẹ VN. Đặc biệt TQ
liên tục quấy phá biển Đông, đốt phá tàu thuyền, bắt bớ hành hạ dân ta, liên tục
xây công trình trên đảo Hoàng Sa, Trường Sa, làm tem, sách nhận…hai quần
đảo là của mình nhưng ta vẫn chỉ phản ứng yếu ớt, chiếu lệ, không dám gọi tên
TQ mà phải “tàu lạ, tàu nước ngoài…”; các ngày lịch sử chống Pháp, Mỹ ta tuyên
truyền rùm beng cả những trận đánh nhỏ còn những trận lớn TQ xâm lược giết hại
dã man bao đồng bào, chiến sĩ ta thì không dám nhắc đến… Vậy VN ký biên giới
trong hoàn cảnh “khốn khổ” với một kẻ đã xâm lược, luôn quấy nhiễu VN lại bị
chính đại diện người VN( trong lĩnh vực biên giới) nhận thân phận như con cái họ
lại không công khai rộng rãi…thì dư luận nghi ngờ sự sòng phẳng cũng là điều dễ
hiểu.
- Đặc
biệt nữa, trong bài trả lời phỏng vấn ông lẩn tránh không nói rõ ải Nam Quan,
thác Bản Giốc trước kia của ai, nay của ai mà lại lửng lơ: “Chính phủ VN nói phần
thác phụ của thác Bản Giốc hoàn toàn thuộc phía VN còn phần thác chính đổ xuống
sông Quây Sơn là sông chung biên giới, nay hai nước tiến hành du lịch, kinh tế”.
Cái mà dư luận đòi hỏi thác BG trước kia và bây giờ ai sở hữu nhưng ông lại đi
mô tả trạng thái dòng sông rồi nói như hai nơi này không phải của VN mà do văn
chương, sách giáo khoa “nhận vơ”…
Tôi khẳng
định với ông từ xưa không có ai nói TQ có phần ở thác Bản Giốc, nhiều người ở địa
phương khẳng định từ trước 1999 chưa bao giờ TQ người ở hoặc có hoạt động gì ở
thác này ngoài người VN, chỉ sau khi ký hiệp định họ mới ồ ạt xây nhà cửa, công
rình…Có thật sách giáo khoa bao nhiêu năm qua dạy các thế hệ người VN sai sự thật,
“nhận vơ” thác Bản Giốc , ải Nam Quan…của “bạn 4 tốt”?
Về ải
Nam Quan, trước năm 1999 cũng chưa có ai nói là của TQ, sách trắng “Vấn đề biên
giới giữa VN và TQ”do nhà xuất bản sự thật HN năm 1979 vẫn khẳng định “…ở cửa
khẩu Hữu nghị quan, (ải Nam Quan) thuộc tỉnh Lạng Sơn. Vậy tỉnh Lạng Sơn là của
VN hay TQ? Thực tế, đã biết bao người qua bao thế hệ từng công tác, đến, đi qua
ải này thì hỏi họ xem ải đó là của ai?
Ngoài
ra, còn rất nhiều điểm trên thực địa và tài liệu chưa rõ ràng gây nghi ngờ
khác, ví dụ: Trong bài “Kết quả hiệp định biên giới năm 1999” bách khoa toàn
thư tiếng Việt nêu rõ: “Một nhượng bộ lớn của VN là khoảng cách 300 m cuối tuyến
đường sắt từ Đồng Đăng đến đường biên giới cũ đã phải cắt cho TQ”.
Vậy
ông giải thích về các điểm trên như thế nào?
Như thế,
việc “thế lực bất đồng chính kiến” hoặc không bất đồng nghi ngờ các ông trong
hiệp định biên giới thì có oan không?
Nguyễn Đình Ấm
Nguồn:
Bà Đầm xòe blog
Ba Sàm
bình thêm: Lại phải nhắc lần nữa vụ ông Thứ trưởng Ngoại giao Vũ Dũng từ nhiều
năm trước đã tuyên bố ngon lành là sẽ công khai toàn bộ bản đồ chi tiết của Hiệp
định Biên giới với Trung Quốc, nhưng cho tới giờ vẫn mờ mịt. Xin mời xem lại
thông tin cách đây hơn 5 năm: Hiệp ước về Biên giới Đất liền Việt Nam-Trung Quốc(RFA).
Khi đó ông thứ trưởng này vẫn lớn giọng “… không thể có chuyện “Việt Nam mất đất”,
cắt đất, cho nước này nước kia như một số mạng nước ngòai đưa tin … chỉ có thể
giải thích rằng những mạng này họặc do thiếu thông tin, họăc cố tình làm sai lệch
thông tin vì những ý đồ khác nhau.”
Còn ”nhận
định của nhà nghiên cứu Trương Nhân Tuấn, tác giả cuốn sách dầy gần 900 trang
có tựa đề “Biên giới Việt Trung, 1885-2000, lịch sử hình thành và những tranh
chấp”, do nhà xuất bản Dũng Châu ấn hành tại Pháp năm 2005 thì “Cái khó khăn của
những người làm nghiên cứu hiện nay là, cái bản đồ đính kèm hiệp định ký ngày
30/12/1999 lại chưa đựơc công bố. Chỉ có khi nào đựơc công bố, thì mới có thể
so sánh bản đồ ấy với bản đồ đã ký năm 1887 thì mới biết nó xê xích thế nào. Bản
đồ chính thức chưa công bố thì không thể nào dựa trên cái gì để kết luận chính
thức hết.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét