Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

VAI TRÒ CỦA HỒ CHÍ MINH VÀ VÕ NGUYÊN GIÁP TRONG TRẬN MẬU THÂN

BÙI ANH TRINHTrích sách “Giải Mã Những Bí Ẩn Trong Chiến tranh Việt Nam” của Bùi Anh Trinh.
Theo bài tùy bút “Bác Hồ với tết Mậu Thân năm ấy” của Vũ Kỳ, Bí thư của Chủ tịch Hồ Chí Minh, đăng trên báo Văn Nghệ, số báo tết Mậu Dần 1998:
Ngày 21-12-1967 ( Trước trận Mậu Thân 1 tháng 10 ngày ) : Văn phòng Trung ương điện sang mời Bác trở về dự hội nghị sẽ khai mạc vào sáng ngày 28-12-1967 ( Lúc này HCM đang “nghỉ dưỡng bệnh” ở Bắc Kinh ).
Ngày 23-12-1967 :  Máy bay đưa Bác đến vùng trời Hà Nội… Trước khi đi ngủ Bác gọi điện sang Văn phòng Quân ủy, hỏi sức khỏe của đồng chí Võ Nguyên Giáp – Lúc này đang nghỉ ở Hung Ga Ri – và nhắc gửi thiếp và quà cho vợ chồng chú Văn (VNG).  Bác nói : - Dịp nô-en và Tết dương lịch bên ấy như Tết ta ở bên mình. Tâm lý những người xa quê hương rất mong có một món quà của Tổ quốc.
Ngày 25-12-1967, Bác sang Hội trường Ba Đình chủ tọa cuộc gặp chúc mừng năm mới của đoàn ngoại giao Hà Nội.
Ngày 28-12-1967, Bộ chính trị họp phiên đặc biệt ngay bên nhà Bác Hồ.
Ngày 29-12-1967, Bác Hồ mời Bác Tôn đến cùng ăn cơm.
Ngày 30-12-1967, Bác lại dự họp Bộ chính trị.
Ngày 31-12-1967, Bác Hồ ra Phủ chủ tịch để thu thanh sẵn lời chúc mừng năm mới Mậu Thân ( Sẽ phát đi đúng 1 tháng sau ).
Ngày 1-1-1968, Năm mới, Bác đi thăm một số nơi bị máy bay Mỹ bắn phá tại Hà Nội…Buổi chiều Bác lên đường sang Trung Quốc.
Ngày 20-1-1968, đồng chí Lê Đức Thọ sang nói chuyện với Bác ( Tại Bắc Kinh ).
Ngày 25-1-1968, đồng chí Võ Nguyên Giáp đến trực tiếp báo cáo với Bác ( Tại Bắc Kinh, trên đường về nước ).  Sau này hồi ký của Tướng Giáp cho rằng ông trở về nước theo lệnh của HCM.  Nhưng sự thực ông về nước hay không là lệnh của Lê Duẩn chứ thời đó HCM cũng bị đày đi chữa bệnh tại Bắc Kinh giống như VNG.
Ngày 29-1-1968, lúc 12 giờ, tại Bắc Kinh.  Tiếng pháo nổ ran…cùng lúc từ chiếc đài bán dẫn, tiếng Bác Hồ vang lên sang sảng : “Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua…”…  Trong căn phòng vắng chỉ có 2 người ( HCM và Vũ Kỳ, hai bác cháu ngồi nghe lời chúc tết được thu trước đó 1 tháng )…!
Sự thật về Võ Nguyên Giáp trong trận Mậu Thân là như vậy, nhưng rất đáng tiếc là cho tới năm 2001, giáo sư Stephen Young viết ra quyển sách Lost Victory sau khi tham khảo các tài liệu của CIA và của Ngũ Giác Đài.  Ông đã viết về vai trò của Võ Nguyên Giáp như sau:
“ Vào mùa hè 1967, khi kế hoạch tổng công kích vào dịp tết đã được đặt ra, chiến lược gia hàng đầu của Hà Nội là Võ Nguyên Giáp đã tiên liệu, nỗ lực mà Lyndon Johnson để ứng phó vào cuộc chiến đã lên đến tột đỉnh.  Bổ túc cho nhận định này, Giáp viết thêm, Hoa Kỳ đã cạn khả năng để leo thang chiến tranh.  Xuất phát từ nhận định đó, Hà Nội cho rằng thời điểm đã chín mùi để họ giải quyết cuộc chiến Việt Nam”( Bản dịch của Nguyễn Vạn Hùng, trang 177).
Giáo sư Stephen Young đã cho biết xuất xứ bài viết của Võ Nguyên Giáp : “Đầu tháng 10 năm 1967 Bunker gọi cho Tổng thống Johnson lưu ý về một tiểu luận do viên tướng Hà Nội là Võ Nguyên Giáp vừa mới in ra” (trang 176).
Chắc có lẽ giáo sư Stephen Young sẽ đau lòng lắm lắm khi ông biết được sự thực rằng không bao giờ các tướng lãnh hay chính trị gia CSVN phơi bày chiến lược hay sách lược của họ lên báo!  Không đời nào !  Trái lại tất cả những gì họ viết trên báo hoàn toàn là để đánh lừa dân ngu của họ.  Nhưng nếu các chiến lược gia Hoa Kỳ tin rằng đó là gan ruột của các nhà lãnh đạo CSVN thì các chiến lựơc gia này còn ngu hơn là dân ngu của CSVN.
Tiểu luận mà CIA và Ngũ Giác Đài đặt kính lúp vào soi mói là bài viết mang tựa đề “Chiến thắng vĩ đại, trách vụ to lớn” được đọc trên đài phát thanh Hà Nội liên tiếp trong 3 ngày 15,16,17 tháng 9 năm 1967.  Đây là bài viết do Lê Duẩn bắt Võ Nguyên Giáp viết lên để đánh lừa Ngũ Giác Đài trước khi Võ Nguyên Giáp cùng với vợ lên đường đi nghỉ mát dài hạn tại Hungaria ngay sau đám tang của Nguyễn Chí Thanh.  Lê Duẩn cho tung tin Võ Nguyên Giáp bị sốc vì cái chết của NCT nên phải đi nghỉ dưỡng sức. Mãi tới ngày 29-1-1968, tức là 2 ngày  trước khi trận Mậu Thân nổ ra mới cho về.
Khi tung bài viết đó lên đài phát thanh Lê Duẩn chỉ mong xí gạt được các bình luận gia báo chí của Hoa Kỳ chứ ông không hề mong CIA hay Ngũ Giác đài coi đó là chiến lược chiến thuật của các nhà lãnh đạo CSVN.  Thế mà chuyện đó đã xảy ra thật, có nằm mơ Lê Duẩn cũng không tưởng tượng ra nổi.
  Sở dĩ Lê Duẩn cho VNG và vợ đi nghỉ mát Tại Hung Ga Ri là để đánh lừa tình báo Hoa Kỳ.  Một khi Tướng Giáp và vợ ăn tết lại Châu Âu thì có nghĩa là chiến trường miền Nam chẳng có gì sôi động.  Trong khi đó Hà Nội tuyên bố hưu chiến trong 7 ngày tết.  Rõ ràng là chiến trường Miền Nam sẽ được yên lắng ít ra là trong mấy ngày tết.  Nhưng rồi Lê Duẩn kêu Võ Nguyên Giáp trở lại Hà Nội là để tháu cáy các chuyên gia HK:
Việc Tướng Giáp bất thần xuất hiện tại Hà Nội trong mấy ngày Tết khiến cho tình báo HK lại tin rằng chuyện đi nghĩ mát tại Hung chỉ là động tác giả, giờ đây thì động tác thật của ông ta là chỉ huy chiến trường Miền Nam.  Lần này Tòa Bạch Ốc và Ngũ Giác Đài càng mất hồn hơn nữa.  Đến nỗi ông trùm CIA tại Sài Gòn là Komer đã bị khủng hoảng thần kinh, Đại sứ Bunker buộc ông phải về Mỹ nghỉ ngơi trong 2 tuần.  Sau đó Tổng thống Jhonson đưa Komer đi làm đại sứ Hoa Kỳ tại Thổ Nhĩ Kỳ.  Trong khi trước kia Komer là Cố vấn an ninh Quốc gia Hoa Kỳ, một chức vụ rất quan trọng mà sau này Kissinger từng đảm nhiệm.
Sau năm 1975, Trung tâm Quân sử của Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ đã mời Đại tá Hoàng Ngọc Lung, Trưởng phòng tình báo của Bộ tổng tham mưu QLVNCH viết về những điều mà ông rút ra được trong cuộc chiến.  Đại tá Lung đã viết quyển “The General Offensives 1968-1969”.  Trong đó ông thú nhận : Bài viết “Chiến thắng vĩ đại, trách vụ to lớn” của Võ Nguyên Giáp cũng góp phần vào sự sai lầm nghiêm trọng cho những chuyên viên phân tích tình báo của chúng ta.  Cái sai lầm nhất là tưởng rằng Giáp sẽ theo đuổi một cuộc chiến kéo dài trong nhiều năm nữa.  Với ý tưởng này, các chuyên viên của chúng ta kết luận rằng không thể có một cuộc tổng tấn công trong một thời gian gần được (Bản dịch của Kiều Công Cự).
Sau này hồi ký “Đại Thắng Mùa Xuân” của Tướng CSVN Văn Tiến Dũng, hồi ký “Mùa Xuân Toàn Thắng” của Tướng Võ Nguyên Giáp, hồi ký “Những Năm Tháng Quyết Định” của Đại tướng Tổng tham mưu trưởng CSVN Hoàng Văn Thái, tự truyện của Chủ tịch nước CSVN Lê Đức Anh và hồi ký “Những Kỷ Niệm Về Tổng Bí Thư Lê Duẩn” của Phó thủ tướng Trần Quỳnh đều xác nhận Tướng Giáp chỉ đứng bên lề của Bộ chính trị CSVN từ tháng 11 năm 1960 cho tới tháng 2 năm 1975.
Và đến năm 1976 Trung tâm Quân sử của Hoa Kỳ đã phổ biến tài liệu của Đại tá Hoàng Ngọc Lung, Trưởng phòng tình báo của BTTM/VNCH, xác nhận rằng không nên lấy các bài viết của ông Võ Nguyên Giáp hay quan điểm cá nhân của ông Võ Nguyên Giáp để làm căn bản khi nghiên cứu về cuộc chiến Việt Nam.
 Thế nhưng buồn cười là cho đến nay, và không biết đến bao giờ, mọi tài liệu sử học của Hoa Kỳ đều dựa trên căn bản Đại tướng Võ Nguyên Giáp là linh hồn của cuộc chiến chống Mỹ tại Miền Nam.
Nói cho cùng, nếu kéo Võ Nguyên Giáp vào thì sự thua của Mỹ đỡ nhục hơn bởi vì dầu sao Tướng Giáp cũng nổi tiếng thế giới nhờ “trận chiến Điện Biên Phủ”, một trận chiến do Tướng Vi Quốc Thanh của Trung Quốc chỉ huy ( Hồi ký “Điện Biên Phủ, Điểm Hẹn Lịch Sử” của Tướng Võ Nguyên Giáp ).
BÙI ANH TRINH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét