VÀNG
ỬNG NGẬM NGÙI
(Sa Ác TH6)
Chương 1
Yêu thương tặng con tôi,
Thiên Hương và Thiên Sơn,
đã lặn lội vào rừng già Sa-Ác
và rừng lá Hàm-Tân thăm nuôi bố tù.
Duyên Anh
Có kẻ mê giang-hồ đến độ thèm được lột da mình bọc ngoài chiếc va-ly của một
lãng-tử nào đó, khi mình chết. Để mãi mãi ngày tháng là những chuyến đi. Nếu
ông ta tiên-tri cuộc đời sẽ còn những tuyến đường Moscou – Goulag Sibérie, Suối
Máu – Phước Long, Kà-Tum- Bù-gia-mập, Long Giao – Sơn Ca, Trảng Lớn – Hà Nam
Ninh,Gia Lai – Vĩnh Phú, Washington – Hà-nội Hilton, Nhà Mình – Sở Công An,
Đề-lao Gia Định – Chí Hòa…. di chúc của ông ta sẽ khác hẳn. Và nếu ông ta biết
cuộc đời sẽ còn những chuyến xe lửa ngừng lại chẳng cần kéo còi, chẳng cần đợi
đến ga nhỏ, lãng-tử chạy xuống vũng trâu đầm, múc nước uống ừng-ực ngang họng
súng AK canh chừng, ông ta, chắc chắn, sẽ chán chuyện lãng-du. Ở thời đại tôi
và trên quê-hương tôi có những chuyến đi đã trùm lấp định-nghĩa vô-định và
thống-khổ mà tôi không sợ lộng-ngôn bảo rằng đó là những chuyến đi định-nghĩa
làm người. Rồi sẽ có hồi-ký của một tù-nhân viết chính-xác về chuyến đi Sài gòn
– Hà nội được chào mừng bằng những trận mưa máu đá củ đậu củ khoai. Rồi sẽ có
hồi-ký của một tù-nhân viết chính-xác về chuyến đi Sài gòn – Phú Quốc trên
chiếc tầu HQ 501 khởi hành từ bến Tân Cảng.