Phạm Đình Trọng - Với tang chứng rất mơ hồ
từ những bài báo của CLBNBTD (Câu lạc bộ Nhà Báo tự do) mà Điếu Cày Nguyễn Văn
Hải là nhân vật chủ chốt, tòa án của Nhà nước Cộng sản Việt Nam buộc Điếu Cày
tội tuyên truyền chống Nhà nước và giáng cho anh 12 năm tù giam, 5 năm quản chế
sau tù. Mức án nặng đến man rợ! Vì mức án man rợ không bình thường đó người ta
phải truy tìm đến bản chất thật của vụ án Điếu Cày là gì.
Tháng chín năm 2007 Điếu Cày mới lập ra
CLBNBTD thì tháng tư năm 2008 anh đã bị bắt vì tội trốn thuế. Bảy tháng hoạt
động với ba người đều không có nghề báo. Một người làm khinh doanh. Hai người
làm nghề luật. CLBNBTD chưa làm được gì đáng kể, chẳng có bài báo nào để lại
được dấu ấn cho CLBNBTD, không gây được chú ý cho người đọc. Vì thế, cố gán cho
ba thành viên CLBNBTD tội tuyên truyền chống Nhà nước nhưng cáo trạng cũng
không thể nêu được ra bài nào chống Nhà nước và chống Nhà nước như thế nào?
Đành phải thống kê ra những con số vô hồn, câm lặng, không nói được điều gì: Số
bài viết đăng trên trang mạng CLBNBTD 421 bài, trong đó ba thành viên viết 94
bài, còn 327 bài tải từ các trang mạng khác về. Rồi lại phải nhờ đến cơ quan
không có nghiệp vụ pháp lí, không có chức năng, không đủ tư cách và không đủ
sức giám định văn bản chính trị là sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch Sài Gòn giám
định những bài viết của CLBNBTD. Thực chất việc giám định chỉ là thủ tục và
người giám định chỉ viết theo ý cường quyền. Dù vậy cũng chỉ có được bản nhận
định rất chung chung, gượng ép về nội dung chống Nhà nước của CLBNBTD.
Tội tuyên truyền chống Nhà nước ở những bài
viết của CLBNBTD vu vơ, nhạt nhòa đến mức ngay hệ thống tư pháp Nhà nước rất
muốn trị tội Điếu Cày, lúc đầu cũng không thể gán tội cho những bài viết đó vì
thế họ phải dựng lên tội trốn thuế.
Khi tội trốn thuế được định tên, dù không chấp
nhận, gia đình Điếu Cày vẫn xin truy nộp để khắc phục nhưng không được cơ quan
tư pháp cho khắc phục mà quyết đưa Điếu Cày ra tòa. Đó cũng là điều vô cùng bất
thường. Trốn thuế chỉ là tội kinh tế, không gây nguy hiểm cho xã hội, số tiền
lại quá nhỏ, chỉ vài trăm triệu đồng. Quan hệ giữa người dân đóng thuế và Nhà
nước thu thuế là quan hệ dân sự, hành chính. Quan hệ giữ người dân có công đóng
thuế nuôi Nhà nước và Nhà nước chịu ơn người dân đóng thuế nuôi mình. Người
đóng thuế chưa nộp thuế đầy đủ, Nhà nước phải tạo điều kiện và hướng dẫn cho
người dân khắc phục số tiền thuế còn thiếu. Không cho người dân được truy nộp
thuế, quyết đẩy người dân thành tội phạm, Nhà nước đã hình sự hóa một quan hệ
dân sự. Đó là việc cố tạo dựng tội cho người dân lương thiện, cố biến người
đang kinh doanh đóng thuế nuôi Nhà nước thành người ngồi không ăn cơm tù để Nhà
nước phải nuôi!
Tư tưởng chính thống của Nhà nước Việt Nam
hiện tại là kiên định chủ nghĩa Mác Lê nin. Viết bài không tán thành nền tảng
tư tưởng Mác Lê nin và những chủ trương, chính sách, việc làm theo tư tưởng Lê
nin nít thì những bài viết của Điếu Cày và CLBNBTD không thể so được với những
bài viết của nhiều người khác đã viết trước Điếu Cày hàng chục năm.
Tiến sĩ Hà Sĩ Phu với những tác phẩm dày dặn
đã thẳng thừng bác bỏ chủ nghĩa Mác Lê nin, bác bỏ tư tưởng chính thống của
đảng Cộng sản và Nhà nước đương quyền: “Thực chất chủ nghĩa Mác Lê nin chỉ là
một khát vọng đẹp đẽ nhưng ảo tưởng, phi khoa học, chống lại qui luật tự
nhiên”. Những tác phẩm của tiến sĩ Hà Sĩ Phu như Dắt Tay Nhau Đi Dưới Tấm Biển
Chỉ Đường Của Trí Tuệ, Chia Tay Ý Thức Hệ như tiếng sét, như tia chớp làm nhiều
người Việt Nam bừng tỉnh thoát khỏi cơn mê sảng lầm lạc trong mớ lí thuyết
huyễn hoặc của chủ nghĩa Mác Lê nin. Tầng lớp trí thức tiếp nhận những bài viết
của tiến sĩ Hà Sĩ Phu như tiếp nhận một chân lí hiển nhiên, một sự thật bình dị
mà lâu nay họ không nhận ra.
Bác bỏ chủ nghĩa Mác Lê nin, tiến sĩ Hà Sĩ Phu
cũng bác bỏ nhiều chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước Cộng sản gây
thiệt hại cho nước, gây tai họa cho dân. Những bài viết của tiến sĩ Hà Sĩ Phu
đã giải thiêng chủ nghĩa Mác Lê nin, giải độc cho xã hội Việt Nam, thức tỉnh
nhiều người dân Việt Nam, tạo nên một đội ngũ, một lực lượng xã hội đông đảo,
mạnh mẽ đòi tự do dân chủ, đòi quyền con người, quyền công dân, đòi đa nguyên,
đa đảng, xóa bỏ sự độc quyền quyền lực của đảng Cộng sản. Những bài viết mang tư
tưởng không đồng thuận với đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam Xã hội chủ nghĩa
của tiến sĩ Hà Sĩ Phu có tác động xã hội sâu rộng và mạnh mẽ như vậy thực sự
rất bất lợi cho Đảng và Nhà nước Cộng sản Việt Nam. Một Nhà nước quyền uy, say
bạo lực, cai trị dân bằng bạo lực chuyên chính vô sản thì không thể tha thứ cho
những bài viết của tiến sĩ Hà Sĩ Phu phản bác lại Đảng và Nhà nước Cộng sản vậy
mà Nhà nước Cộng sản Việt Nam cũng không thể buộc tiến sĩ Hà Sĩ Phu tội tuyên
truyền chống Nhà nước!
Tiến sĩ Hà Sĩ Phu công bố tác phẩm Dắt Tay
Nhau Đi Dưới Tấm Biển Chỉ Đường Của Trí Tuệ năm 1988, đến cuối năm 1995 bộ máy
công cụ bạo lực mới tìm được cơ hội đưa tiến sĩ vào tù bằng một tội từ trên
trời rơi xuống. Tiến sĩ Hà Sĩ Phu đang thong dong đạp xe trên đường phố Hà Nội
thì có người đi xe máy cố ý quyệt vào xe ông làm cho ông ngã. Công an giăng sẵn
trên đường liền xô lại. Kẻ gây tai nạn thì được tự do. Người bị nạn thì bị bắt
giữ đưa về đồn công an. Bản sao bức thư ông Thủ tướng Võ Văn Kiệt gửi Ban Chấp
hành trung ương đảng Cộng sản Việt Nam mà công an khám thấy trong túi xách tiến
sĩ Hà Sĩ Phu liền được công an sử dụng làm tang chứng cho tội “Có hành vi tiết
lộ bí mật Nhà nước” để tiến sĩ Hà Sĩ Phu phải nhận bản án một năm tù giam!
Nhắc lai chuyện tiến sĩ Hà Sĩ Phu để càng thấy
rằng Điếu Cày không có tội. Buộc cho Điếu Cày tội tuyên truyền chống Nhà nước
là hoàn toàn áp đặt, ngang trái, vi Hiến và phiên tòa tuyên Điếu Cày 12 năm tù
5 năm quản chế là phiên tòa không có công lí. Phiên tòa bộc lộ rất rõ mưu đồ độc
ác hãm hại một khí phách Việt Nam, một tâm hồn Việt Nam nồng nàn yêu nước.
Hoạt động xã hội nổi bật nhất của Điếu Cày
không phải là những bài viết trên trang mạng CLBNBTD mà là ở những hoạt động
phản đối Tàu Cộng xâm chiếm đất đai, biển đảo Việt Nam.
Với chiếc máy ảnh trước ngực, Điếu Cày lặn lội
lên mảnh đất đầu cùng của Tổ quốc Việt Nam ở Đàm Thủy, Trùng Khánh, Cao Bằng
chụp ảnh thác Bản Giốc, ghi vào hình ảnh một mảnh đất Việt Nam yêu thương đã bị
giặc Tàu chiếm đoạt. Thời thực dân Pháp đô hộ dân ta, làm chủ nước ta, toàn bộ
thác Bản Giốc còn là của Việt Nam, đường biên giới còn cách xa thác về phía Bắc
tới 12 cây số. Thời đảng Cộng sản Việt Nam làm chủ đất nước Việt Nam, thác Bản
Giốc chỉ còn phần nửa dưới thấp, phần thác cao hùng vĩ đã thuộc Tàu Cộng rồi!
Điếu Cày chụp ảnh thác Bản Giốc, chụp ảnh vết thương nhức nhối trên cơ thể Tổ
quốc Việt Nam đưa lên trang mạng.
Điếu Cày cầm bảng chữ Hoàng Sa, Trường Sa của
Việt Nam đi đầu trong những cuộc biểu tình liên tiếp, sôi sục đầu năm 2008 phản
đối Tàu Cộng đưa Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam vào đơn vị hành chính Tam Sa
của Tàu Cộng.
Đúng ngày Tàu Cộng đánh cướp quần đảo Hoàng Sa
của Việt Nam 34 năm trước, ngày 19. 1. 2008, đúng khi Tàu Cộng đang tưng bừng
rước ngọn đuốc Olympic Bắc Kinh đi khắp thế giới và ngọn đuốc đó sắp qua Sài
Gòn thì Điếu Cày cùng những người bạn mặc đồ đen để tang Hoàng Sa, trên ngực áo
có biểu tượng năm vòng tròn Olympic Bắc Kinh là năm chiếc còng số 8 cạnh hàng
chữ Pekin 2008. Nhìn Điếu Cày đứng cao trên thềm Nhà Hát Lớn Sài Gòn ngực áo
mang hình Olympic Bắc Kinh chỉ là những chiếc còng số 8, tay giương cao bảng
chữ “Hoàng Sa, Trường Sa Của Việt Nam” bằng chữ Việt, chữ Anh, chữ Tàu, những
kẻ cướp Hoàng Sa của Việt Nam đang có mặt lúc nhúc đầy Sài Gòn hẳn phải bầm gan
tím ruột. Vì sự bầm gan tím ruột đó và cũng vì ngọn đuốc Olympic Bắc Kinh khi
đến Sài Gòn phải được chào đón tưng bừng, 9 ngày trước khi ngọn đuốc Olympic
Bắc Kinh đến Sài Gòn, Điếu Cày bị bắt.
Với những tình tiết trên đủ để nhận ra quyền
lực đòi hỏi phải bắt Điếu Cày không phải là quyền lực Nhà nước Việt Nam. Những
kẻ bầm gan tím ruột vì Điếu Cày chưa thể hả dạ khi khi Điếu Cày chỉ bị ba mươi
tháng tù về tội trốn thuế. Vì thế, sau khi mãn hạn tù trốn thuế, 10. 2010, Điếu
Cày lại bị đưa đi biệt tăm để những kẻ bị Điếu Cày chỉ mặt chỉ tên cướp đất
cướp biển Việt Nam tìm được hình thức trừng phạt hủy hoại Điếu Cày!
Trong thời gian Điếu Cày bị giam trong bóng
tối vô định, có một sự kiện xảy ra cách xa Điếu Cày hàng vạn dặm mà dường như
có liên hệ đến số phận Điếu Cày. Đó là sự kiện Tổng bí thư đảng Cộng sản Việt
Nam Nguyễn Phú Trọng đi thăm Tàu Cộng đã cùng Tổng bí thư đảng Cộng sản Tàu
Cộng Hồ Cẩm Đào kí bản Tuyên bố chung tám điểm ngày 15. 10. 2011.
Điểm thứ tư của Tuyên bố chung có sáu việc thì
việc thứ năm là: “Đi sâu hơn nữa hợp tác giữa hai nước trong lĩnh vực thi hành
pháp luật và an ninh;... Tăng cường giao lưu và hợp tác giữa các cơ quan như
tòa án, viện kiểm sát, công an, hành chính tư pháp;... tăng cường phối hợp và
ủng hộ lẫn nhau trong việc giữ gìn ổn định trong nước của mình. ” Thực tế trong
quan hệ giữa Tàu Cộng với Việt Nam, giữa nước lớn quen thói trịch thượng, lấn
lướt, áp đặt cho nước nhỏ thì “đi sâu hợp tác, tăng cường phối hợp giữa các cơ
quan công an, tòa án hai nước” chỉ để cho cơ quan công an, tòa án Tàu Cộng nhảy
vào các vụ việc, can thiệp, áp đặt buộc công an, tòa án Việt Nam phải thực hiện
mà thôi.
Ngày 15. 10. 2011 Tuyên bố chung Việt – Tàu
“đi sâu hợp tác, tăng cường phối hợp giữa các cơ quan công an, tòa án hai nước”
được kí kết ở Bắc Kinh. Ngày 24. 9. 2012, người đàn ông sáu mươi tuổi Điếu Cày
bị kêu mức án man rợ 12 năm tù, 5 năm quản chế bởi một tội danh vu vơ, áp đặt,
gượng ép Tuyên truyền chống Nhà nước, trong phiên tòa ô nhục ở Sài Gòn.
Điều bất thường nữa là, tòa án định tội và bị
cáo nhận tội là việc ở tòa án. Nhà tù chỉ quản lí việc thi hành án của người
tù. Nhưng nhà tù số 6 Thanh Chương, Nghệ An đã làm công việc của tòa án, ép
người tù Điếu Cày kí vào bản nhận tội. Điếu Cày quyết liệt không kí liền bị
quản giáo tống vào biệt giam. Bị biệt giam vô lí và bị đối xử tàn ác, phi pháp,
Điếu Cày gửi đơn tố cáo lên viện Kiểm sát tỉnh Nghệ An. Chờ đợi không thấy Viện
Kiểm sát trả lời, Điếu Cày phải tuyệt thực đòi công lí.
Lần theo sự việc để xác định thời điểm Điếu
Cày bị ép kí bản nhận tội: Bị biệt giam hà khắc. Gửi đơn tố cáo lên viện Kiểm
sát. Chờ không thấy viện Kiểm sát trả lời đơn. Tuyệt thực. Điếu Cày bắt đầu
tuyệt thực từ 22. 6. 2013 thì nhà tù ép Điếu Cày kí vào bản nhận tội vào khoảng
từ ngày 10 đến ngày 15 tháng sáu, tạm xác định mốc thời gian cụ thể là ngày 12.
6. 2013
Lại phải nhắc đến một sự kiện diễn ra cách xa
Điếu Cày vạn dặm mà dường như có liên hệ đến việc nhà tù số 6 phải đường đột
làm cái việc không thuộc chức năng của nhà tù là ép người tù Điếu Cày kí bản
nhận tội: Sự kiện Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đi thăm Tàu Cộng.
12. 6. 2013, Điếu Cày bị ép phải kí vào bản
nhận tội.
19. 6. 2013, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đi
Tàu
Có phải Chủ tịch nước Trương Tấn Sang cần có
bản nhận tội của Điếu Cày để ông có món quà quí tặng chủ nhà? Có phải những kẻ
bầm gan tím ruột vì lòng yêu nước của Điếu Cày cần có chữ kí nhận tội của Điếu
Cày để hả hê là đã khuất phục được một Giang Văn Minh Việt Nam thế kỷ hai mươi
mốt?
Trước chuyến đi Tàu của Chủ tịch nước Trương
Tấn Sang, nhà tù số 6 Thanh Chương, Nghệ An lồng lộn ép Điếu Cày phải kí bản
nhận tội càng thấy rõ bản án độc ác, man rợ dành cho Điếu Cày đến từ đâu. Vì
cái văn bản thỏa thuận của ông Tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam kí với Tổng
bí thư đảng Cộng sản Tàu “Đi sâu hợp tác, tăng cường phối hợp giữa các cơ quan
công an, tòa án hai nước” mà công an, tòa án Việt Nam đang nhẫn tâm, lạnh lùng
đầy đọa đến chết một khí phách Việt Nam, Điếu Cày Nguyễn Văn Hải!
Phạm Đình Trọng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét