Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

GIA ĐÌNH BLOGGER ĐIẾU CÀY SẼ KHIẾU NẠI ĐẾN CÙNG


Gia đình tù nhân lương tâm Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, sau khi chứng kiến ông trong tình trạng sức khỏe suy kiệt qua 28 ngày tuyệt thực hôm 20 tháng 7, lên tiếng cho biết sẽ cùng ông khiếu nại đến các cấp liên quan về những yêu cầu đúng đắn của ông này khiến dẫn đến biện pháp nguy hại cho sức khỏe đó của ông.

Lo ngại cho sức khỏe của ông Nguyễn văn Hải
Vào trưa ngày 21 tháng 7, bà Dương thị Tân, vợ cũ của ông Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, xác nhận thông tin vừa nêu qua cuộc nói chuyện với biên tập viên Gia Minh trong phần sau. Trước hết bà cho biết:
Bà Dương thị Tân: Đương nhiên tôi thực hiện lời nhắn của ông ‘tất cả những khiếu nại tố cáo của ông từ trại giam không bao giờ được chuyển ra ngoài, mà ông đã tố cáo việc làm của họ ra Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Nghệ An từ ngày 24 tháng 6’. Ông nói với con tôi như vậy, và bây giờ mẹ con tôi tiếp tục làm việc đó cho ông.
Ngày mai là ngày làm việc đầu tuần của họ, chúng tôi sẽ đưa đơn để người ta giải quyết vấn đề này. Chứ nếu tính ra tuyệt thực đến hôm nay là ngày thứ 29, sinh mạng con người ta mỏng manh lắm.
Sáng nay có người hỏi ‘bà đã về nhà chưa?’, tôi có nói ‘tôi chưa dám về’. Thực sự tôi chưa dám về trong khi tình trạng của ông ấy như thế. Mình chưa kêu cứu được, không làm được gì thì phải chờ ở đây. Xin lỗi một tình huống xấu nhất khi ông có chuyện gì, chúng tôi phải có mặt kịp thời. Đau lòng lắm! Mẹ con tôi chưa dám về.

Tôi thực hiện lời nhắn của ông ‘tất cả những khiếu nại tố cáo của ông từ trại giam không bao giờ được chuyển ra ngoài, mà ông đã tố cáo việc làm của họ ra Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Nghệ An từ ngày 24 tháng 6’. Ông nói với con tôi như vậy, và bây giờ mẹ con tôi tiếp tục làm việc đó cho ông
Bà Dương thị Tân
Chúng tôi gửi đơn cho Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Nghệ An; nhưng thủ tục hành chính, rồi kể cả quan liên của họ, họ sẽ không kịp thời kể cả sinh mạng con người. Có thể tôi và các bạn bè khác sẽ đứng đó chờ để họ có đáp án đúng. Dù tôi biết là khó, vì hệ thống hành chính như ở Việt Nam không dễ gì họ kịp thời; nhưng vì sinh mạng của người thân của mình, nên tôi sẽ kiên trì việc đó dù rằng hiệu quả không được bao nhiêu; hậu quả của nó gia đình tôi cũng phải chịu. Nhưng tôi chắc chắn không bỏ!
Gia Minh: Nhưng mà lâu nay những đơn thư gửi đi theo như bà có nói việc đáp ứng không được như mong đợi, phải không?
Bà Dương thị Tân: Vâng, chắc chắn không như mong đợi, thậm chí họ không thèm trả lời. Họ không thèm có một phản hồi nào cả chứ không phải ‘không như mong đợi’ đâu. Đơn thư tôi nhiều lắm. Khi gửi đi tôi đều có một bản lưu đồng thời bưu phiếu chuyển phát tôi cũng lưu lại, để sau này họ cãi tôi có thể đưa những bằng chứng như vậy. Trong trường hợp sinh mạng con người có thể xảy ra những chuyện không may bất cứ lúc nào như thế mà họ rất thờ ơ, rất bàng quan, họ có thể đổ lỗi vì cái gì đó… Đối với gia đình tôi, tôi có đủ bằng chứng về việc ông Nguyễn Văn Hải từ trước đến nay.
Kêu cứu khẩn cấp gửi trong và ngoài nước
Gia Minh: Đối với phía các cơ quan chức năng, một người dân sống trong nước phải làm đến nơi đến chốn về mặt luật pháp như thế; còn đối với công luận ở trong nước và trên thế giới ra sao?
Trong ngày hôm nay tôi sẽ có kêu cứu khẩn cấp gửi đến mọi người, các cơ quan ngoại giao, các cơ quan nhân quyền, trong nước. Nói chung tôi sẽ gửi đến anh em, bạn bè những thông tin mới nhất và lời kêu cứu để mọi người cùng với gia đình tôi đấu tranh vì mạng sống của ông Hải
Bà Dương thị Tân
Bà Dương thị Tân: Trong ngày hôm nay tôi sẽ có kêu cứu khẩn cấp gửi đến mọi người, các cơ quan ngoại giao, các cơ quan nhân quyền, trong nước. Nói chung tôi sẽ gửi đến anh em, bạn bè những thông tin mới nhất và lời kêu cứu để mọi người cùng với gia đình tôi đấu tranh vì mạng sống của ông Hải.
Gia Minh: Tuần sau, ông chủ tịch nước Việt Nam sang Mỹ để gặp tổng thống Barack Obama; người từng nhắc đến tên ông Nguyễn Văn Hải trong một dịp hồi năm ngoái, theo bà nếu bây giờ thông tin đến tai tổng thống Mỹ, sự đánh động ra sao và gia đình có kỳ vọng gì trong chuyện đó?
Bà Dương thị Tân: Tôi nghĩ bằng bất cứ cách nào, bằng bất cứ biện pháp nào chúng tôi cũng đều phải sử dụng. Vấn đề hiệu quả bao nhiêu chúng tôi không thể nào nói trước vì không phụ thuộc vào mình. Hơn nữa tôi nghĩ không phải không có hiệu quả mà không làm. Tôi nghĩ để cho dù bây giờ hoặc mai sau, chúng tôi vẫn cứ làm. Vì việc mà họ đang làm đây không riêng gì đối với ông Hải mà đối với rất nhiều người- với rất nhiều người không có vũ khí gì khác ngoài việc tuyệt thực để phản đối. Nhưng có những người không thể lên tiếng, không thể đưa tiếng nói ra công luận được, rất tội nghiệp. Trong thâm tâm chúng tôi nghĩ dù hiệu quả thấp, chúng tôi vẫn làm, không phải chỉ cho gia đình chúng tôi mà cho gia đình của những người đấu tranh dân chủ tại Việt Nam mà đang bị đàn áp.
Gia Minh: Gia đình có lường trước một phản ứng từ trại giam và cơ quan chức năng như trường hợp ông Cù Huy Hà Vũ vừa qua?
Bà Dương thị Tân: Tôi không hy vọng gì nhiều về phản ứng của họ đối với gia đình tôi và những gia đình khác. Không thể lường trước được bất cứ gì họ có thể làm. Khi mà con trai tôi gặp ông Hải chỉ 5 phút hôm qua ra nói với tôi, tôi suy ra một điều: sinh mạng con người mà người ta còn coi rẻ, người ta không thể từ chối gì mà không làm! Người ta bất chấp thủ đoạn để đạt mục đích, dù đó là mạng người.
Tôi hỏi anh: đi tù 5 năm rưỡi, đến lúc này vẫn bắt người ta nhận tội là sao? Nếu nhận tội, ông Hải đã nhận tại tòa rồi. Đây là trò chơi chính trị họ làm, ép buộc ông Hải ký vào cam kết nhận tội.
Tôi nghĩ đó là việc mà ông Hải không bao giờ chấp nhận. Một người như ông Hải, tính khí rất cương trực. Nếu nhận tội, ông đã làm từ đầu chứ không phải bây giờ. Nay vào người ta đưa ra điều kiện đàng hoàng: nếu nhận tội thì thế này, không nhận tội thì thế  kia! Khi ông Hải không đồng ý thì họ ‘biệt giam’ một cách tàn khốc. Ông không có vũ khí gì khác ngoài việc tuyệt thực. Đơn tố cáo của ông gửi ra ngoài cũng bị ém nhẹm đi. Tôi nghĩ việc làm của ông là đúng, không có gì sai. Nhưng thực sự rất đau xót cho gia đình tôi khi tính mạng của ông không được bảo đảm vì ngày hôm nay là ngày thứ 29.
Gia Minh: Mong được nói chuyện lại với gia đình để cập nhật những thông tin mới nhất. Xin chào.

VÌ SAO BLOGGER ĐIẾU CÀY TUYỆT THỰC?


Gia đình tù nhân chính trị blogger Điếu Cày, Nguyễn Văn Hải, vào ngày 20 tháng 7 trở lại trại giam số 6 ở Thanh Chương, Nghệ An để tìm hiểu rõ thông tin về việc ông này tuyệt thực đã gần 30 ngày.
Vào chiều ngày 20 tháng 7, sau một ngày chờ đợi đến cuối ngày mới có người trong trại ra làm việc với bà Dương Thị Tân và con trai blogger Điếu Cày.
Kiên quyết không nhận tội
Đến 7 giờ 35 tối, chúng tôi có cuộc trao đổi với hai thân nhân của tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Hải. Trước hết bà Dương Thị Tân thuật lại:
Bà Dương Thị Tân: Chúng tôi đến trại vào lúc 9 giờ sáng nhưng họ đợi cho hết buổi sáng, xong họ nghỉ trưa và để cho mẹ con tôi chờ đợi. Đến đầu giờ chiều khi mẹ con tôi vào họ cũng để cho chờ đến 3 giờ 30 gần 4:00 giờ, họ mới ra đồng ý để hai mẹ con tôi vào. Mọi người mừng nghĩ rằng họ sẽ cho hai mẹ con tôi thăm gặp; nhưng họ đưa tôi đến chỗ thăm gặp và giữ tôi tại một phòng có 2 đại ý canh.
Trước hết, họ đưa cho con trai tôi ký một bản cam kết tuân thủ đúng những qui định và yêu cầu của cán bộ trại giam. Chúng tôi nghĩ chưa biết cán bộ trại giam yêu cầu điều gì mà bắt con tôi cam kết như thế, tôi không đồng ý. Tôi nói sẽ không ký vào cam kết đó mà chỉ cam kết thực hiện đúng luật pháp nhà nước qui định; chứ không cam kết một luật hay lệ nào của một trại giam mà không rõ lý do, không rõ được câu chữ, không rõ nội dung cam kết đó là gì. Sau đó họ thôi, và bỏ cam kết đó, đồng ý cho con tôi vào gặp bố cháu; riêng tôi họ khẳng định sẽ không cho với lý do tôi vời ông Hải  không còn liên quan. Cũng đành chấp nhận.
Cháu vào và 15 phút sau đã thấy cháu ra rồi; nhưng thực tế từ đoạn chỗ họ giữ tôi cho đến vào trong kia đi bộ mất khoảng 5 phút. Thời gian thăm gặp theo như cháu nói được 5 phút hoặc chưa tới.
Ông Hải nói với con tôi ‘bố đã tuyệt thực, hôm nay là ngày thứ 28. Và lý do tuyệt thực là họ yêu cầu ông Hải ký vào một bản nhận tội; nhưng ông Hải thấy sự vô lý của việc đó nên không ký.
-Bà Dương Thị Tân
Khi cháu ra tôi hỏi có gặp bố không, cháu rất thất sắc. Cháu nói với tôi ‘mẹ ơi con không nhận ra bố con nữa!’.
Nói thật tôi rất đau lòng khi nghe cháu tả lại bố cháu không thể ngồi vững, hai tay phải đỡ lấy cằm để có thể ngẩng lên nhìn cháu được. Bên cạnh đó có hai người tù, ba công an. Khi cháu vào sau lưng cháu có hai công an nữa. Họ cũng yêu cầu chỉ nói những điều gì được nói. Nhưng việc đầu tiên ông Hải nói với con tôi ‘bố đã tuyệt thực, hôm nay là ngày thứ 28. Và lý do tuyệt thực là họ yêu cầu ông Hải ký vào một bản nhận tội; nhưng ông Hải thấy sự vô lý của việc đó nên không ký. Họ ra quyết định biệt giam ông Hải ba tháng. Ông phản đối quyết định đó và đã khiếu nại ra đến Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao của tỉnh Nghệ An từ ngày 24 tháng 6. Nhưng sau đó tất cả chìm vào quên lãng. Ông biết người ta đã không đưa đơn khiếu nại đó ra ngoài. Sau đó cũng có khiếu nại một vài lần nữa nhưng họ đều không đưa. Đó là lý do tuyệt thực để đòi lại quyền lợi chính đáng của ông và phản đối những việc làm sai trái của cán bộ trại giam số 6.’
Gia Minh: Ngoài những thông tin ông Hải cho cháu biết, cháu có còn nói được gì với ông không?
Bà Dương Thị Tân: Cháu cũng nói được với bố vài câu, động viên bố nên giữ gìn sức khỏe; nhưng theo như cháu nói câu cuối cùng ông là ‘ông quyết tâm thực hiện quyết định của mình, dù ông có thể chết trong tù, đến khi nào họ trả lời cho ông những đơn khiếu nại của ông.
Bây giờ có con trai tôi ở đây, anh có thể nói chuyện với cháu vài câu.
Anh Nguyễn Trí Dũng: Trước hết cũng xin lỗi Đài vì khi bước ra khỏi trại, Đài có gọi lần đầu tôi có nhấc máy, nhưng lúc đó có một nhóm người không mặc sắc phục họ hùng hổ xông tới, tôi rất ngại họ sẽ giật máy hay có động tác gì khác, nên lúc đó tôi đành phải cúp máy và hai mẹ con lên xe về ngay. Bây giờ mới có thể trả lời Đài.
Gia Minh: Không có gì. Mọi người đang mong muốn biết được tình trạng của ông Nguyễn Văn Hải trong tù, vậy khi Nguyễn Trí Dũng gặp và thấy ông thế nào, xin trình bày lại.
Anh Nguyễn Trí Dũng: Bắt đầu lúc 3 giờ, sau khi mẹ và tôi cố gắng vào yêu cầu họ trả lời cho thăm gặp hay không cho thăm gặp ông Nguyễn Văn Hải. Từ sáng cho đến lúc đó họ không thể nào trả lời được bằng luật nên họ cho đi vào. Nhưng không ngờ khi vào đến bên trong họ tách tôi và mẹ tôi ra. Họ đưa cho tôi một tờ giấy và yêu cầu viết theo mẫu tờ giấy đó và ký vào họ mới xúc tiến việc cho thăm gặp. Nội dung tờ giấy này có 4 khoản nhưng tôi còn nhớ 2 khoản: hoàn toàn tuân theo mọi chỉ dẫn của cán bộ trại giam; khoản thứ hai là khuyên phạm nhân làm đúng theo qui định của trại giam và cải tạo tốt. Tôi hoàn toàn không đồng ý với hai khoản đó vì rất tối nghĩa ở điểm là phải làm theo tất cả những yêu cầu của cán bộ trại giam. Tôi trả lời tôi có thể ký 100 tờ làm theo đúng pháp luật, nhưng không cam kết làm đúng lời của cán bộ yêu cầu vì ở những trại giam khác đã có tiền lệ và rất nhiều việc xảy ra như vậy rồi: không cho ông Hải nói về phiên xử phúc thẩm, không cho nói những gì mà gia đình tôi bị đàn áp thế nào ở bên ngoài; đó cũng như sức khỏe là việc của gia đình thôi mà họ không cho nói; thì tôi hoàn toàn không đồng ý với bản đó và không ký. Họ có vẻ như không cho gặp và lúc đó họ bắt đầu…
Gia Minh: Alo, alo..
Cuộc nói chuyện bị gián đoạn tại đó. Trong suốt hơn một giờ sau, chúng tôi liên tiếp gọi nhưng đường dây liên lạc không thông.
Xin phép được nhắc lại ông Nguyễn Văn Hải, tức blogger Điếu Cày là người từng tham gia các cuộc biểu tình Nam hồi cuối năm 2007 và đầu năm 2008 chống Trung Quốc gây hấn đánh chiếm Hoàng Sa, Trường Sa của Việt.
Ông là một thành viên của Câu Lạc Bộ Nhà giáo Tự Do chuyên nêu ra những tình trạng tham nhũng , tồi tệ của chính quyền Việt Nam hiện nay.
Ông bị bắt đầu tiên với tội danh trốn thuế, nhưng sau khi mãn án tù trốn thuế, ông bị giam ngay lại với tội danh tuyên truyền chống nhà nước. Phiên xử sơ thẩm hồi ngày 24 tháng 9 năm ngoái ông bị tuyên án 12 năm tù giam. Phiên phúc thẩm vào tháng 12 sau đó giữ nguyên mức mà tòa sơ thẩm đã tuyên.

BLOGGER ĐIẾU CÀY TUYỆT THỰC ĐẾN NGÀY 28


Sáng ngày hôm nay, 20 tháng Bảy, bà Dương Thị Tân, vợ cũ của Blogger Điếu Cày cùng với con trai là anh Nguyễn Văn Dũng đã quay trở lại Trại 6, Thanh Chương Nghệ An để tìm hiểu tình trạng sức khỏe và nguồn tin anh đang tuyệt thực trong trại giam này vì vài ngày trước đây chị được cán bộ trại giam cho biết anh bị kỷ luật nên bị cấm gặp mặt thân nhân.
Vào lúc 3 giờ 30 chiều, Anh Nguyễn Văn Dũng được công an trại giam cho phép vào gặp cha mình, mặc dù chỉ trong thời gian năm phút nhưng rất nhiều thông tin quan trọng được chị Tân cho chúng tôi biết khi đang trên đường từ Nghệ An trở về nhà ở thành phố Hồ Chí Minh:
Theo như anh ấy nói hôm nay là ngày thứ 28 đấy là chính miệng ông Hải nói.
-Chị Duơng Thị Tân
“Tình hình thì rất là khủng khiếp. Thực sự bây giờ phải tả như thế nào tôi vẫn còn bàng hoàng không thể diễn tả nỗi. Những việc xảy ra với ông Hải đến giờ phút này mẹ con tôi không nói đựơc cái gì chỉ biết rằng ông Hải cực kỳ nguy hiểm, tính mạng ông Hải cực kỳ nguy hiểm, bây giờ tôi phải dùng cái từ đấy thì mới đúng. Bản thân ông Hải không thể tự ngồi hay tự đứng lên đựơc mà gần như là người ta kéo ông ấy đi cho ra để gia đính nhìn thấy. Không cho gặp lâu, chỉ đựơc 5 phút thôi và sau đó họ đuổi con tôi đi và họ xử lý như thế nào với ông Hải trong đấy thì không biết.
Ông ấy ngồi hai tay phải đỡ lấy cái đầu của ổng. Có hai người tù kè và chỉ nói thều thào đựơc mấy câu thì họ lôi bố đi một nơi con đi một nơi.”
Khi được hỏi nguồn tin anh Điếu Cày tuyệt thực trong tù có chính xác hay không, chị Tân cho biết:
“Theo như anh ấy nói hôm nay là ngày thứ 28 đấy là chính miệng ông Hải nói.”
Do sức khỏe và tâm trạng bị chấn động trước sức khỏe của chồng Chị Dương Thị Tân không thể nói nhiều hơn. Chúng tôi sẽ có thêm chi tiết gửi đến quý vị ngay sau khi chị Duơng Thị Tân về đến nhà và tinh thần ổn định trở lại.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét