Bà Dương Thị Tân và ông Nguyễn Văn Hải |
Hôm nay 20/07/2013 sau khi lặn lội đến trại
giam ở Nghệ An và chờ đợi suốt một ngày từ sáng sớm đến cuối buổi chiều, bà
Dương Thị Tân vẫn không được cho tiếp xúc với chồng là ông Nguyễn Văn Hải tức
blogger Điếu Cày, đã tuyệt thực đến hôm nay là ngày thứ 28.
Chỉ có con trai bà Dương Thị Tân là Nguyễn Trí
Dũng được gặp cha trong vòng 5 phút. Điếu Cày sức khỏe rất suy kiệt, cho biết
ông tuyệt thực để phản đối lệnh biệt giam ba tháng vì ông không chịu ký vào bản
nhận tội, và sẽ tiếp tục tuyệt thực để đòi công lý cho dù có phải chết.
Vừa từ trại giam số 6, xã Hạnh Lâm, huyện
Thanh Chương tỉnh Nghệ An về được hai phút, bà Dương Thị Tân cho RFI Việt ngữ
biết như sau :
Tôi lặn lội gần hai ngàn cây số để đến được
đất Thanh Chương, Nghệ An, mà ngày 16 họ cũng đành đoạn để mẹ con tôi chờ hơn
bốn tiếng đồng hồ ở ngoài cổng, sau đó họ đuổi về. Đến ngày hôm nay tôi chờ từ
9 giờ sáng cho đến tận 4 giờ chiều. Họ cũng giả vờ cho tôi qua cái cổng đấy.
Mọi hôm thì họ để tôi đứng ở ngoài, nhưng hôm nay trời mưa rất là to. Tôi nghĩ
là họ cho hai mẹ con tôi vào, nhưng tôi đâu biết là vào trong có một cái phòng
làm việc, họ giam lỏng tôi ở đấy. Họ giải thích vòng vo việc này việc nọ, xong
họ đi ra ngoài.
Chỉ có một mình cháu Dũng, tức con trai tôi
được vào thăm bố, mà thời gian thì cũng không lâu. Tôi nghĩ là tối đa được 5
phút, vì tôi ngồi đấy với hai người kia được khoảng 15 phút thì tôi đã thấy con
tôi ra rồi, mà từ cái chỗ cháu vào gặp bố cháu là đi khoảng một cây số.
Từ hôm 16 đến giờ thì họ giở ra rất nhiều trò
để bưng bít những thông tin về việc ông Hải tuyệt thực. Cho nên khi vào gặp thì
bố cháu nói ngay là, cuộc gặp này sẽ rất ngắn, nên con lắng nghe bố đây - mặc
dù sức khỏe rất yếu, ông nói với giọng nói thều thào thôi. Chắc cô biết là khi
một người tuyệt thực tới gần ba chục ngày thì đâu còn sức lực nữa.
Anh nói là, bố tuyệt thực vì một cái quyết
định biệt giam ba tháng. Lý do là không ký vào bản nhận tội mà họ đưa
cho.
Khi ông Hải nói đến đấy thì họ cắt, họ ồn ào
nói là « Ông Hải không tuyệt thực, Ông Hải không tuyệt thực ! ». Nhưng ông Hải
vẫn kiên quyết nói là « Bố tuyệt thực » - mặc dù giọng nói yếu ớt nhưng cực kỳ
kiên quyết. Ông nói là đơn ông đã gởi lên Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Nghệ An
ngày 24/6, tức là cách nay đã gần một tháng rồi, nhưng không thấy phản hồi. Ông
chỉ còn cách phản kháng duy nhất là tuyệt thực.
Và trước khi đứng lên ông nói rõ với con ông
là bố sẽ vẫn thực hiện việc tuyệt thực này cho đến khi có phản hồi chính thức
từ Viện Kiểm sát tỉnh Nghệ An. Nếu họ không đáp ứng, bố sẵn sàng chết chứ không
thay đổi quyết định.
Mặc dù cháu rất là đau xót khi thấy cái tình
cảnh của bố cháu như thế, cháu nói là bố phải nghĩ đến sức khỏe của mình. Nhưng
ông Hải thì tôi nghĩ là chắc tất cả bạn bè cũng như người Việt gần xa đều biết
tính cách của con người đó. Ông vô cùng cương trực và sẵn sàng thực hiện ý định
của mình, khi biết việc này là đúng đắn.
Cháu cố gắng lắng nghe, nhưng khi ông Hải nói,
tiếng nói thì rất yếu ớt nhưng xung quanh ông bốn người công an liên tục la
hét, thậm chí nói lớn để át đi cho cháu khỏi nghe, cháu phải áp tai vào. Và bên
cạnh ông Hải có hai tù nhân khác luôn luôn trừng mắt để hăm dọa con trai
tôi.
Xin nói một điều nữa là sức khỏe của ông Hải
đang gần cạn kiệt. Ông ngồi không thể thẳng người lên được, hai tay ông phải
chống để đỡ lấy cái đầu. Con trai tôi khi đi ra, câu đầu tiên nói với tôi là :
« Con không nhận ra bố con, mẹ ơi ! » Ông hoàn toàn khác hẳn sau 28 ngày tuyệt
thực – ngày hôm nay là đúng 28 ngày.
Tính mạng ông Hải đã nguy hiểm. Nguy hiểm đến
mức con tôi lúc bấy giờ ra cũng không thể nói được. Tôi vừa dừng chân khoảng
hai phút thôi thì cô gọi đó.
Tôi mong mỏi mọi người hãy cùng gia đình tôi
lên tiếng mạnh mẽ để bảo vệ mạng sống của ông Hải.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét