KỲ 41
Thật tôi không ngờ, chỉ vì nắm
đấm hù doạ của tiểu đội trưởng Q. đã khiến tài xế đổi ý, và nhờ vậy đã giúp tôi
thoát nạn. Lúc đó, tôi cũng không hiểu tại sao bỗng dưng tiểu đội trưởng Q. lại
dơ nắm đấm hù doạ viên tài xế. Tôi chỉ biết Q. là người thiểu số, thuộc thành
phần cảm tình đảng, rất mù quáng, cuồng tín, trung thành với “đảng Bác” vô
cùng. Vốn là người Nùng, Q. rất khỏe, tóc mọc thẳng và cứng như rễ tre, lông
mày rậm như hai con sâu róm, hai mắt lồi như hai con ốc nhồi, lòng trắng đầy
gân máu, mỗi khi y tức giận điều gì, cả cặp mắt của y bỗng đỏ ngầu, tiếng nói
của y trở nên lắp bắp, lồng ngực của y phập phồng như hai tấm phản gặp cuồng
phong, và khi cơn giận bùng nổ, y sẵn sàng đập phá bất cứ thứ gì có ở trước
mắt, bất chấp hậu quả. Trong tiểu đội tôi, ai cũng kinh hãi khi thấy Q. nổi
giận. Nhưng tối hôm đó, tôi không
hiểu sao Q. lại dơ nắm đấm về phía người tài xế. Thú thực, lúc đầu khi thấy Q.
dơ nắm đấm về phía viên tài xế, tôi hoảng hốt, tưởng Q. biết có tôi ngồi trên
xe, nên vô tình, vội thu người lại. Đến khi xe chạy qua, tôi mới hiểu, nắm đấm
của Q. khi đó là dành cho tài xế. Nhưng tại sao Q. lại dơ nắm đấm dọa tài xế,
thì quả tình lúc đó tôi không hiểu. Mãi mấy tháng sau, khi trở lại đơn vị “nạp
mạng” để phải trải qua những cuộc đấu tố dai như đỉa của đơn vị, tôi mới biết,
đêm hôm đó, trên chặng đường truy đuổi tôi suốt 2 tiếng đồng hồ trước đó, toán
bộ đội do Q. chỉ huy đã nhiều lần vẫy xe xin quá giang, nhưng không lần nào
thành công. Vì thế, khi gặp chiếc xe tôi “quá giang” lậu, Q. vừa chán, vừa tức
giận không thèm xin quá giang, vì y đinh ninh có xin quá giang cũng không thành
công. Không những thế Q. còn dở thói côn đồ, dơ nắm đấm hù doạ và chửi bới viên
tài xế. Q. không thể ngờ, chính thói côn đồ của y đã giúp tôi vượt qua được một
cửa ải nguy hiểm do y giăng mắc.