Tôi bỏ ra nhiều thập niên để nghiên cứu
về Vũ Trụ Học, Thiên Văn Học, Đại Dương Học, Địa Chất Học, và Nhân
Chủng Học. Sau khi đã hoàn toàn thông thiên văn/ đạt địa lý, và hiểu
thấu (hết trơn hết trọi) mọi lẽ cơ trời huyền diệu – cuối đời
– thấy mình vẫn còn rảnh rỗi quá xá nên bèn tìm hiểu thêm
(chút đỉnh) về tiểu sử của những vị lãnh tụ được sùng bái (nhất)
trong khối cộng: Stalin, Lenin, Kim Nhật Thành, Kim Chính Nhật, Hồ Chí
Minh.
Cả năm đều có một điểm này chung: khi họ
chuyển qua từ trần thì dân chúng đều khóc lóc quá trời, quá đất –
đến nỗi có nơi bị lụt lội, thiệt hại đến mùa màng vì dư … nước
mắt!
Họ còn có một điểm chung nữa: không ai
mang dép khi tiếp xúc với quần chúng, trừ ông Hồ Chí Minh. Cuộc đời
của nhân vật huyền thoại này gắn liền với đôi dép như hình với
bóng, ông lê la dép khắp mọi nơi – kể cả khi đi công du ở nước ngoài: