Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

VỤ THẢM SÁT MẬU THÂN QUA LỜI MỘT NHÂN CHỨNG SỐNG

Nam Dao thực hiện

LGT: 40 năm sau cuộc thảm sát Tết Mậu Thân 68 ở Huế, có nhiều bài viết khác nhau về vụ này. Người Việt sống ở miền Nam nhớ lại với những căm phẫn. Lãnh đạo Hà nội ăn mừng và triển lãm chiến thắng vĩ đại Mậu Thân. Người ngoại quốc viết về những nói dối (của truyền thông) về Mậu Thân. Còn cựu đại tá bộ đội CSVN Bùi Tín, nguyên phó tổng biên tập báo Quân đội Nhân Dân hiện đang sống tại Pháp, biện hộ cho cuộc thảm sát tại Huế trong một cuộc phỏng vấn trên đài BBC ngày 24/1/08 với những lời lẽ như sau: ''Lúc bấy giờ tôi không biết quy mô nó lớn đến vậy, chỉ biết là có những cuộc thảm sát nhưng tôi nghĩ nó chỉ xảy ra ít thôi... chứ tôi không nghĩ về sau này người ta nói tới hàng nghìn... Khi quân Mỹ đổ bộ lại từ Phủ Bài trở ra để lấy lại Huế thì anh em họ trói, di chuyển đi hàng mấy trăm tới hàng nghìn người... Do vướng chân, mệt, rồi bị pháo bắn ở ngoài biển vào dữ dội cho nên do phần lớn do tự động các chỉ huy trung đội tới trung đoàn đồng lõa với nhau để thủ tiêu không cho cấp trên biết.'' Ông Bùi Tín giải thích sở dĩ họ phải làm như vậy là để tuân theo lệnh ''không được để tù binh trốn thoát'' nhằm giữ bí mật. ''Theo tôi biết thì không có mệnh lệnh cấp trên là tiêu diệt và giết tù binh.''

Ông Tuấn sinh tại thành nội Huế. Khi CS chiếm đóng Huế ông vừa hơn 16 tuổi và đang theo học trường tư thục Nguyễn Du. Ông chứng kiến tận mắt vụ ám sát tập thể 5 người ngay ngày đầu cộng quân vào Huế. Sau đó, ông và hơn chục thiếu niên khác bị cộng quân bắt đem đi đào hố, chôn sống đồng bào ở Gia Hội. Nhờ một phép nhiệm màu, ông và 2 em khác thoát thân, còn những em còn lại thì bị cộng quân giết chết.

Sau đây là lời ghi lại phần đầu của cuộc phỏng vấn. Đối với những quý vị muốn nghe trực tiếp câu chuyện của ông Tuấn trong tất cả sự kinh hoàng của tội ác và sự nức nở của con tim, xin mời quý vị nghe trực tiếp từ mạng www.tamthucviet.com, mục Tạp chí Truyền thanh ngày 7/2/08.



Việt Cộng đầy đường

Nam Dao (ND): Nam Dao xin kính chào anh Tuấn

Ông Tuấn (T): Kính chào chị ND



ND: Thưa anh, quân CSVN tới chiếm Huế vào ngày nào và giờ nào, và lúc đó khi CS đã bắt đầu chiếm Huế rồi thì quang cảnh thành phố Huế và dân tình ở đó ra sao trong suốt thời gian 28 ngày mà CS chiếm đóng? Và nhất là tâm trạng của anh lúc đó như thế nào khi lần đầu tiên CS bước vào cố đô Huế?

T: Vào ngày Tết Mậu Thân 1968, chúng tôi ăn được ngày mồng một, thì đến đêm mồng một rạng mồng 2 Tết thì súng bắt đầu nổ. Súng bắt đầu nổ từ phía bên kia chỗ gọi là chợ Đông Ba vọng qua chợ Sép, tức là cái cửa phía bên chúng tôi đang ở tại đường Nguyễn Thành và đường Mai Thúc Loan. Súng nổ rất nhiều, lúc đầu tưởng là pháo nổ mừng xuân, tại vì chúng tôi cũng biết có 48 tiếng đồng hồ hưu chiến mà chính phủ VNCH và chính phủ miền Bắc VN thoả thuận với nhau để cho đồng bào hai miền Nam Bắc ăn Tết. Chúng tôi cứ nghĩ đó là tiếng pháo hòa lẫn với tiếng súng của các anh lính VNCH mừng xuân. Nhưng mà thưa không phải. Người ta bắt đầu bỏ chạy. Họ chạy dồn từ phía bên chỗ cửa Đông Ba họ chạy vô. Đến khuya chúng tôi mới lục đục được báo là những người đó rất sợ hãi, và Việt Cộng về tới bên ngoài kia rồi, tức là phía ngoài cửa Đông Ba chỗ tôi đang ở.

Người ta bắt đầu chạy thì gia đình chúng tôi rất sợ. Tất cả mọi người đều chui xuống những cái sập, divan để núp. Súng nổ. Nhưng khi sáng sớm ngủ dậy hôm mồng 2 Tết, thì... Việt Cộng đầy đường. Việt Cộng là những thằng mặc bộ đồ đen, quần đen, áo đen, tay ngắn, quần ngắn, vác những khẩu súng AK, và chúng mang những đôi dép râu và nón tai bèo.

Trong những đám lộn xộn đó có những thằng VC mặc bộ đồ bộ đội VC, như hôm nay chúng mặc ở VN, mà chúng tôi được thấy ở trong tù những thằng quản giáo mặc, đó là những thằng cán bộ. Rồi trong những đám đó, tôi thấy có những người quen. Một đám những người quen chúng tôi, bạn của tôi, thầy của tôi, những người mà tôi quen biết trong thành phố Huế đang có mặt trong những đoàn người đội nón tai bèo, mặc áo bộ đội của VC đang tràn ngập các đường phố. Đường phố tôi nói ở đây là đường Nguyễn Thành - tôi chứng kiến - và góc đường Mai Thúc Loan lúc sáng mồng 2 Tết Mậu Thân năm 1968.

Thủ tiêu dân chúng ngay ngày đầu

ND: Thế thì quang cảnh đường phố trong những ngày kế tiếp như thế nào, nhất là trong suốt 28 ngày đó?

T: Nói về 28 ngày mà VC chiếm Huế thì tôi không có mặt tại Huế 28 ngày. Tôi xin kể với chị Nam Dao nghe là đến ngày mồng 2 Tết, mở mắt ra thì thấy VC đi vòng vòng. Người đầu tiên tôi thấy là ông thầy tôi, ông Tôn Thất Dương Tiềm. Ông dạy môn Việt văn cho lớp đệ tam chúng tôi, mà bây giờ gọi là lớp 10. Tôi đang học lớp đệ tam thì khi đó ông dạy tôi Việt văn. Thầy dạy tôi thế nào là thương đồng bào, yêu tổ quốc, yêu quê hương. Ông Tiềm là người mở cho tôi con đường thấy rõ được bổn phận của thanh niên là phải làm gì cho quê hương. Nhưng quý vị biết không, trời đất ơi, chính ông Tiềm lại là người dạy cho tôi thế nào là tàn ác của VC! Ông Tiềm là người vác súng K54, dưới thì ông mặc quần xanh xanh của cán bộ chính quy, trên thì ông mặc áo màu trắng, áo sơ mi.

Tôi thấy ông Tiềm lúc đó đang chỉ huy những người cũng mặc áo trắng, mặc quần bộ đội, tức là cán bộ, đeo súng K54 làm làm gì đó, nói sầm nói sì gì đó, sau đó mấy người đó mới chỉ trỏ cho mấy người mặc bộ đồ đen, tức là mấy thằng du kích VC. Trong đám đó tôi còn thấy anh Hoàng Văn Giàu nữa. Anh Hoàng Văn Giàu là một sinh viên học ở Huế.

Tôi phải sống mà chứng kiến những sự tàn sát theo lệnh của thầy Tôn Thất Dương Tiềm tại thành phố Huế, tại ngã tư Nguyễn Thành và Mai Thúc Loan tại khu thượng thành đó.

Sáng ngày mồng 2 Tết khi VC xuất hiện, nó bắt đầu xách ra... nó bắt ở đâu không biết, nó bắt ra được 5 người, nó trói tay sau lưng, một số còn mặc áo quần ngủ, một số mặc áo quần bình thường, mặc áo pijama, bộ đồ ngủ - đang ngủ ở nhà nó xách ra. Đến trưa trưa 11, 12 giờ ngày mồng 2 Tết, tôi thấy mấy thằng du kích nó dắt ra, dắt ra. Có mấy thằng loong toong VC nằm vùng cỡ như Hoàng Văn Giàu chạy theo đít, chạy theo, chạy theo, ra tới ngay chỗ cửa Đông Ba. Người ta trói cả rồi, bắt đầu đứng sắp hàng, xoay lưng vô thượng thành - thành cao lắm. Tôi thấy ông Tiềm sắp đủ 5 người, sắp lần lần 1, 2 ,3 ,4, bắt đầu 5 người. Tôi thấy đông, chạy tới tôi coi. Tôi cũng núp núp mà tôi coi. Tôi thấy ông Tiềm ra lệnh cho thằng cán bộ VC nói tiếng Bắc. Thằng đó mới ra lệnh cho thằng VC mặc bộ đồ quần đùi đen, bắt đầu giương súng bắn.

Trong đó tôi thấy có ông Quế ở tại đường Nguyễn Thành. Ông này hồi trước làm cảnh sát gì đó, ổng cũng về già rồi, ông đâu làm gì nữa đâu. Rồi trong đó tôi cũng thấy một số người cũng lạ, rồi người dân, một số người mà tôi biết mặt ở trong thành phố mà đâu có làm nghề gì đâu. Còn nói lính thì chưa thấy một người lính nào bị bắt và bị bắn tại đó cả. Những người lính VNCH và các công chức mà tôi biết, chưa bị bắt và chưa bị bắn trong trận đó.

Bắt đầu ông Tiềm ổng gật đầu, ổng gật đầu. Thằng cán bộ VC mới ra lệnh cho thằng kia bắn, nó dùng chữ 'bắn!'. Tụi kia mới bắn, bắn không biết bao nhiêu viên AK, tôi thấy người cuối cùng gục xuống, sụm xuống. Cuối cùng chết rồi, thân nhân của một số người bị bắn, họ bu quanh, họ chồm tới họ khóc, họ chồm tới họ khóc, thì mấy thằng mặc bộ đồ đen, nó đá, nó dọng, nó kêu 'đi, cút, cút'. Một số mấy thằng đó cứ la, không cho thân nhân người ta tới. Để đó, phơi đó.

Quý vi có biết không, nắng, máu, ruồi, máu, ruồi, cứ nằm đó, cứ nằm đó. Mấy hôm sau, người ta mới lén lén, riết rồi làm lơ cho thân nhân người ta đem xác về chôn. Đó là cuộc bắn đầu tiên, và người đầu tiên tôi thấy ra lệnh bắn đồng bào vô tội của tôi là một người giáo sư khả kính của trường tư thục trung học Nguyễn Du tại Huế, ông thầy kính mến của tôi, Tôn Thất Dương Tiềm.



15, 16 tuổi bị VC bắt trong khi chạy đạn



ND: Ở trong hoàn cảnh nào mà những người CS bắt được anh?

T: Chúng tôi phải ở lại tại góc đường khu chợ Sép cho đến không biết mấy ngày, tôi cũng chẳng nhớ mấy ngày. Quanh quẩn ở đó từ ngày mồng 2 Tết cho đến khi chúng tôi bắt đầu thấy sự xuất hiện của những chiếc máy bay của quân lực VNCH bắn xuống cửa Đông Ba. Phi cơ trực thăng của VNCH với đồng minh khi đó xuất hiện trên bầu trời bắn xuống. Ba tôi nói, thôi bây giờ ở đây cũng chết, phải chạy thôi. Chạy. Chúng tôi bắt đầu bỏ chạy, chạy về hướng Mang Cá, từ Nguyễn Thành, Mai Thúc Loan mà chạy ngược về phiá Mang Cá. Chạy qua một xóm được, hai xóm được, qua đến xóm thứ ba thì bị mấy thằng du kích chặn lại. Nó không cho chạy, nó bắt tôi đứng lại, nó kêu tôi đứng lại đi khiêng đồ.

Nó dắt tôi đi một hồi tôi thấy tập trung có 5 thằng cùng xóm. Đợi đến đêm, nó dắt tụi tôi đi qua phía bên chỗ cửa Đông Ba về phía bên chùa Diệu Đế. Ngó lui ngó tới, đến khi bị bắt đầy đủ thì tôi đếm cũng khoảng mười mấy người, bằng tuổi tôi khoảng 15, 16 tuổi. Sau khi tập trung ở chùa Diệu Đế, VC sai tụi tôi đi khiêng ba cái đồ gạo cơm hay là súng đạn gì đó. Nó bắt sai cái gì thì làm nấy thôi, nhưng con mắt thì khi nào cũng ngó đường để trốn.

Đào hố chôn đồng bào

Sau chùa Diệu Đế, chúng nó đưa về phiá Gia Hội, sống xung quanh mấy nhà dân. Chúng bắt chúng tôi đi khiêng vác trong vòng mấy ngày sau, thì bắt đầu tôi thấy phía bên chỗ Đông Ba, máy bay bắn xuống dữ lắm. Tụi tôi thấy chắc là phản công rồi, lính VNCH mình phản công chúng nó rồi. Tôi cũng cầu nguyện, cầu nguyện, nhưng không phải là đi dân công đâu quý vị ơi. Đến tối đó, nó phát cho mấy cái cuốc, nó nói bây giờ đi đào mấy cái hào, cái hầm. Tại vì máy bay bắn xuống quá, tôi nghĩ chắc nó sai tụi tôi đi đào mấy cái hầm để cho tụi nó núp, giống như công sự, núp để tránh đạn tránh bom. Tụi tôi mười mấy thằng còn xác vác cuốc đi đào, cũng đào, đào, nghĩa là tối xuống đi đào, đào. Cái hố bề sâu xuống là một thước, bề ngang bằng một sải tay, một sải tay ngang, cứ đi tới, đi tới, một thằng một khúc, cứ đào. Đào cứ nối liền nhau, nối liền nhau. Đào xong cái này rồi bắt đầu đi đào cái khác, như là đào tuyến công sự đó mà.

Nhưng quý vị biết không, sau khi đào xong lúc 3 giờ sáng, lần đầu tiên tôi thấy nó dẫn ra một đám người từ xa trong bóng tối. Những người này khi tiến tới gần, bấy giờ tôi mới thấy là tay trói về phía sau, cột trùm, cột dính vào với nhau bằng sợi dây điện thoại màu đen đen. Nó cột trùm, người ta dắt ra , dắt ra. Mỗi toán nó dắt ra như vậy là khoảng 14, 15 người. Những cái hố chúng tôi đào cũng vừa cái khoảng đó. Nó mới bắt những người đó đứng xoay lưng về cái hố. Còn nhiệm vụ chúng tôi thì chúng tôi đang đứng, đang đào đất, tay chúng tôi đang cầm cuốc. Nó mới sắp hàng những người kia, những người mà nó bắt, bị cột sợi dây điện thoại, dính trùm với nhau.

Số người này, một số mặc đồ ngủ hoặc mặc bộ đồ thường, có người mang dép, có người đi chưn, kể cả những người mặc quần xà loỏng. Nó sắp người ta xoay lưng về cái hố mà chúng tôi đào [ông T thở mạnh như bị ngộp thở, khóc thút thít], rồi cái thằng cán bộ VC mặc áo trắng và quần cán bộ chính quy, đội nón cối, nó đọc, nó đọc bản án tội ác của những người đó. Nó nói những người đó có tội với nhân dân, có tội với cách mạng. Nó vừa đọc xong bản án thì thằng du kích VC, thằng đứng đầu mặc quần xà loỏng, quần đen áo đen, nó lấy súng AK bắn người đầu tiên, nó bắn rào, nó bắn rafale. Ông này bị trúng, ông lật ngược ra, đằng sau đâu có cái gì đâu, là cái hố!

Ổng té xuống, quý vị biết không, mấy người sau đâu có trúng đạn gì đâu, cũng lăn xuống. Lăn và lộn, lộn vòng xuống, lật ngửa ra. [Ông T khóc rống lên] Nó bắt tôi lấp! Nó kêu lấp, lấp, lấp lẹ! [vẫn khóc] Tôi không lấp, nó đánh tôi. Tôi nhìn mấy người đó, tôi khóc, tôi khóc, khóc, khóc! Không! Người ta còn sống mà lấp đi! Không! Thôi nó dọng báng súng tôi, súng AK nó dọng, nó dọng đằng sau xương sống tôi [vừa thở như bị ngộp, vừa khóc].

Chưa được, nó quay mũi lưỡi lê nó đâm tôi, nó đâm ba sườn tôi. Trời ơi, máu me nó đâm! Mấy thằng, thằng nào cũng khóc, nó đánh, nó đánh. Tôi phải lấp, phải lấp. Tôi lấp đồng bào tôi [khóc nức nở]. Trời ơi, trời ơi, Thượng Đế coi này! Bây giờ tôi nhớ tôi có tội quá. Tôi nhớ mấy con mắt đồng bào, mấy người dưới hố ngó tôi. Trời, trời, trời, trời ơi VC ơi là VC! Không lấp thì nó đánh! Lấp thí bà con tôi chết! Thôi, thôi, lạy Phật, lạy trời, lạy Thượng Đế. Chưa có thằng nào nó tàn ác như vậy... [tiếp tục khóc]



Mười mấy cái hố, mười mấy lần chôn



ND: [cũng khóc theo] Anh không phải là người giết đâu. Tội đó là mấy thằng cộng sản [cả hai người đều khóc]

T: Có hiểu thấu lòng tôi? Mấy người chết tội nghiệp ơi là tội nghiệp. Trời ơi, con mắt người ta, miệng toàn đất! Con mắt người ta ngó, tại bị cột chân ở dưới hố rồi, có người nằm ngửa nằm ngang. Trời ơi, mẹ ơi, con nằm con cứ thấy mấy người ta hoài, tội quá! Sao con cứ bị ác mộng hoài, mẹ ơi mẹ!



ND: Thưa anh, họ bắt anh đào hố ban đêm, và sau đó nó lấy người từ dân ra đó, thì tất cả những người đào cái hố đó là toàn người dân chứ có nó dính ở trong đó không thưa anh?

T: Những người đào hố là thanh niên tụi tôi đó, thanh niên thành phố Huế đó, khoảng 14, 15 ,16 tuổi như tụi tôi, nó bắt đi dân công, bắt đi đào hố. Đào hố xong tưởng là để nó núp đạn, cuối cùng nó bắt chôn, không phải một lần đâu quý vị ơi, mười mấy lần lận! [khóc lớn] Mười mấy lần, bắt chôn mười mấy đám! Mỗi lần nó bắt mình đi chôn, trời ơi tôi sợ! Không chôn thì nó đánh, hỡi ơi Việt Nam ơi, Việt Nam ơi! Lấp, lấp, lẹ, lẹ [ông T nói ngọng theo giọng Bắc] ĐM, ĐM, tao bắn mày! Không lấp thì nó đánh, không lấp thì nó đâm. Giọng người miền Bắc đó chị, là cái giọng người miền Bắc, nó bận dồ chính quy...

Người bị chôn sống, người bị đập vỡ sọ



ND: Nhưng thưa anh, trước khi nó lấp thì nó đều có bản án tử hình mấy người đó hay sao ạ?

T: Khi nó dàn người ra, dàn hàng ngang ra, xoay lưng vào hố, lúc đầu thì khi nào cũng đọc hết, đọc lệnh cách mạng, nói rằng có tội với nhân dân, có tội với tổ quốc. Nó đọc xong lúc đầu nó bắn, bắn là có phước lắm, bắn người nào trúng đạn AK là có phước lắm, tại vì trúng là chết, còn không chết mới tội. Không chết ngột lắm, ngột, bây giờ tôi bị ngột! Chị biết không, mấy đợt sau, nó đâu có bắn, không chôn ban đêm mà cũng không bắn chị ạ, tại vì nó sợ máy bay quan sát, bắn ra xẹt lửa, người ta sẽ bắn xuống, thành ra nó lấy AK dọng người đứng đầu. Nó đập xong rồi cái thằng VC quần đen áo đen đánh vào đầu người đó, đánh một cái là té ngửa thôi.

Sau quý vị biết không, mấy người kia té lăn xuống. Té lăn xuống thì nằm đâu có gọn, không gọn thì nó xách cuốc, nó bắt tụi tôi lấp. Còn số cuốc dư thì nó lấy cuốc nó nện đầu người ta xuống. Đầu người ta ngoi lên, nó đập người ta xuống. Lý do tại sao mà sau này đào lên, thấy cái dấu bể sọ, là bể vì cuốc đó. Là tại vì người ta không chịu chết, người ta muốn sống, mà nó bắt tôi lấp, người ta muốn mgoi lên, nó lấy cuốc đập. Những cái nhát cuốc lên đầu người ta đó, mấy thằng VC đập vào đầu dân cho đầu người ta không ngoi lên được, để đất lấp qua đầu,... thành ra quý vị nhớ dùm cho, có những cái hố không có đạn, không có AK, không có một viên đạn. Những cái hố chôn sau không có đạn, toàn là AK nó dọng vô đầu người ta, xong rồi những người nào nằm lăn xuống mà cái đầu còn lên cao, là nó vác cuốc nó đánh.

Trời ơi, cái cuốc mà nó xoay ngược đánh trúng cái đầu người ta là phải bể thôi. Máu ra chết từ từ, tội lắm. Chẳng thà nó bắn lúc đầu. Lúc đầu nó xử bắn thượng tứ ở chỗ Đông Ba bắn 5 người đó, tôi thích lắm, tôi thích bắn như vậy đi, bắn một phát cho người ta chết, chết xong nó khỏe đi, chứ đâu có chôn sống kiểu đó được.

Tôi thấy Hitler giết người Do Thái, ổng xả hơi ngạt đó chị, đếm 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, họ chết với nhau, ôm trùm chết với nhau mà còn sướng. Chết vậy còn sướng, vì hơi ngạt chết nhanh hơn là lấp đất. Đất dưới đó đâu có chết liền đâu, nó chết từ từ, nó chết từ từ, đồng bào chết từ từ [bật khóc].

Ngột lắm chị, ngột lắm, bây giờ tôi nghe ngột...



Hôm nay chúng ăn mừng chiến thắng

T: Tôi không muốn nói nữa thưa chị à, mỗi lần nghĩ tới tôi bị trauma chị à. Chỉ có giấu vợ tôi, giấu con tôi. Vợ tôi bây giờ nó biết tôi rồi, vợ tôi hiểu tôi, vợ trước nó không hiểu tôi đâu. Bà này bả hiểu, tại vì sau khi nói chuyện với chị, tôi ngồi tôi khóc... Tết này tôi nhớ, nhớ Mậu Thân [bật khóc], nhớ bà con, nhớ đồng bào mình, nhớ cái ác ôn của VC.

Nó ác quá, nó ác quá, tôi đi lính mà tôi đâu có ác vậy đâu. Hồi tôi đi lính tôi bắt nó, tôi cho nó ăn, cho nó hút thuốc, giao cho an ninh quân đội, đưa nó ra Phú Quốc, đi đâu thì đi, đâu đập đánh gì đâu. Đồng bào tôi, ông Tiềm ơi, ông còn sống hay chết?

Hôm nay chị biết không, Huế nó ăn 40 năm, thằng Nguyễn Công Ước, tướng VC, 40 năm 'tổng nổi dậy', huy hoàng, chiến thắng, anh hùng... Trời ơi, 40 năm vẫn không có lời xin lỗi! Và chúng nó vẫn rêu rao giết đồng bào theo lệnh cái thằng cha Nguyễn Sinh Cung sinh quán tại làng Sen, xã Kim Liên, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An, thằng khốn nạn sau này nó lấy cái bí danh đầu trộn đưa cướp trôi sông dạt chợ đá cá lăn đưa, là cái thằng Hồ Chí Minh đó. Nó theo lệnh thằng khốn nạn đó chị. Ngày mồng một, đêm 30 giao thừa, Hồ Chí Minh đọc thông điệp trên đài phát thanh Hà Nội, nhắn gởi đồng bào miền Nam 'tổng nổi dậy, tiến lên toàn thắng ắt về ta'...

Tôi muốn chết chị ạ, để tôi về dưới kia tôi gặp nó, tôi muốn hỏi nó một câu thôi. Nó người Bắc, tôi ngưòi Trung, nó đẻ trước tôi, gần 60 năm rồi, tôi chỉ hỏi nó một câu thôi, tại sao nó ác vậy? Đồng bào Huế tôi có tội gì đâu. Tết người ta đang ăn Tết, nó kêu ngưng bắn, người ta ngưng bắn, nó lợi dụng ngưng bắn, nó đưa lính vô, bắt đồng bào đi bắn, là làm sao vậy?





Sự Thật Về Thích Trí Quang Qua Biến Động Miền Trung


Pháp Nạn của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hôm Nay

Tôn Nữ Hoàng Hoa



Gần đây chúng tôi đã nhận rất nhiều email và điện thoại về cùng một câu hỏi " Tại sao Phật Giáo mình lung tung vậy ?"



Khi một số người con Phật thắc mắc về đạo của mình đang ở vào tình trạng "lung tung" tức là ở đó họ đang cần thấu hiểu hiện thực của tình trạng Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (GHPGVNTN) .



Cho đến nay trước những mưu toan xâm chiếm GHPGVNTN bắt nguồn từ những vị Sư Quốc Doanh đã trà trộn trong Phật Giáo VN đã từ từ lộ diện. Tuy những tổ chức trá hình Thân Hữu Già Lam, Nhóm Tăng Ni Hải Ngoại đi từ Giao Điễm, Giao Điễm Về Nguồn đã cho thấy lực lượng Sư Quốc Doanh trong GHPGVNTN đã lặn sâu để hôm nay nhất định phải trèo cao hầu thực hiện giai đoạn chót của những kẽ đạo tặc trong GHPGVNTN đang biến Đạo Vào Đảng hôm nay.



Một khi nói đến giai đoạn chót chắc chắn chúng ta phải nhắc đến giai đoạn đầu : Giai đoạn của các Sư Quốc Doanh thực hiện kế hoạch đưa Đảng vào Đạo.



Cho dù đứng dưới lăng kính nào. Cho dù bất cứ một suy nghĩ nào dù cho các vị cao tăng trong GHPGVNTN cũng phải đồng ý ngầm một điều rằng bất cứ những biến cố nào đang xảy ra hôm nay cũng đều được điều hướng bởi "Thái Thượng Hoàng" . Một Thái Thượng Hoàng mà trong bức tâm thư cùa TT Thich Chơn Tâm đã gởi ra cách đây không lâu đã có nhắc đến trước âm mưu soán ngôi của Đại Lão Hoà Thương Thích Quãng Độ của nhà thơ , nhà tu , nhà ước mơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây ca khúc khải hoàn Thích Tuệ Sỹ.

Thái Thượng Hoàng đó mà Thích Chơn Tâm ám chỉ là ai? Xin thưa cùng qúi vị đó chính là Thích Trí Quang. Một thời đã "chống Mỹ cứu nước lẫy lừng " qua biến cố Miền Trung 1963-1966.



Thích Trí Quang hiện đang cư ngụ tại Chùa Già Lam của Thích Trí Thủ,ở Việt Nam.

Cho nên khi qúi vị có ý nghĩ là " Sao Phật Giáo mình lung tung", đó chính là ý đồ của Việt Cộng muốn tạo ra cho qúi vị sự suy nghĩ đó, để chúng dễ dàng đánh phá Phật Giáo, giam giữ qúi vị cao tăng chánh tâm cầu đạo hay thảm sát qúi vị chân tu , bức tử đầu độc qúi Thầy sau khi nhìn ra chân tướng của chúng trong kế hoạch Biến Đạo Phật vào Đảng tiếp nối một giai đoạn lịch sử của Phật Giáo qua Biến Cố Phật Giáo tại Miền Trung năm 1963 -1966.



Sau việc chỉ huy điều hành Thanh niên và Sinh Viên Phật Tử Tại Huế để lật đổ chính quyền Đệ Nhất VNCH và cuộc thảm sát cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Người dân Miền Trung đã không còn nhìn thấy Thích Trí Quang là hình ảnh của một ông Thầy Tu mà là một hình ảnh của một vị TưóngTrận Bận Áo cà Sao để thao túng chính trường Nam Việt Nam.



Nếu bảo là Chính quyền Đệ Nhất VNCH đàn áp Phật Giáo và Thích Trí Quang phải lãnh đạo cuộc xuống đường để bảo vệ Giáo Pháp? Vậy thì sau khi chính quyền Đệ Nhất VNCH sụp đổ và Cố TT Ngô Đình Diệm đã bị Tướng Dương Văn Minh thảm sát, Thích Trí Quang vẫn tiếp tục xuống đường đuổi Mỹ về nước, tiếp tục chống đối Chinh Quyền Đệ Nhị VNCH với mục tiêu gì?



Trở lại giai đoạn thương đau đó, nếu chính quyền Đệ Nhị VNCH không cương quyết với Thích Trí Quang thì chắc chắn Nam Việt Nam đã bị bọn VC "Giãi phóng" sớm hơn 1975 mười năm.



Kính mời qúi vị Phật Tử nói riêng và Tập Thể Người Việt Quốc Gia quyết tâm diệt Cộng trở lại vụ biến cố Miền Trung do Thích Trí Quang chỉ huy chiến trường bạo động:



Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã bị Tướng Dương Văn Minh lấy chỉ thị từ Thich Trí Quang thảm sát cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm vào ngày 2 thánng 11 năm 1963 . Ngay sau đó, Thích Trí Quang và Liên phái Phật Giáo họp tại chùa Xá Lợi vào 2 ngày 31 tháng 12 năm 1963 và ngày 1 tháng 1 năm 1964 để thành lập Giáo Hội Phật Giáo VN Thống Nhất và đã được ông Dương Văn Minh ký giấy cho phép hoạt động ( Tất cả qúi Thầy chánh tâm cầu đạo và Sư Quốc Doanh (trong thời gian này chưa lộ mặt) đã cùng chung một mái nhà Giáo Hội.

Sau hai ngày ký giấy phép hoạt động cho GHPGVNTN,Tướng Dương Văn Minh trong ngày 16 tháng 1 năm 1964 đã ra lệnh thả hết tù Việt Cộng trong đó có tên gián điệp Vũ Ngọc Nhạ và tên Bảy Liêm chí huy tổ đặc công của VC tại Sài gòn Chợ Lớn chuyên ám sát và phá hoại chính quyền VNCH.



Người Mỹ biết Tướng Dương Văn Minh là "Đệ tử thứ thiệt " của Thích Trí Quang và lấy chỉ thị của Thích Trí Quang để thi hành do đó họ rất quan tâm trước hành động thả tù VC của Dương Văn Minh. Trước hiện tình đó người Mỹ đã liên kết với Tướng Nguyễn Khánh để làm cuộc Chỉnh lý ngày 30 tháng 1 năm 1964 loại trừ những Tướng VN thân với Giáo Hội Phật Giáo lúc bấy giờ.



Trước cuộc Chỉnh Lý chớp nhoáng của Tướng Nguyễn Khánh, Thích Trí Quang rất tức giận và hụt hẫng cho kế hoạch tiếp nối . Sau khi tiêu diệt Tổng Thống Ngô Đình Diệm một cách thành công tốt đẹp, Thích Trí Quang chỉ chờ Tướng Dương Văn Minh thi hành kế hoạch tiếp nối thì Miền Nam cũng từ tay Tướng Dương Văn Minh đã bị " Giãi Phóng" sớm hơn 10 năm.



Nhưng người Mỹ đã phá tan kế hoạch của Thích Trí Quang và vì không đạt được mục tiêu chính trị , do đó Thích Trí Quang phản công người Mỹ bằng một công cuộc " Chống Mỹ cứu nước" và công khai đánh phá chính quyền Nam Việt Nam và Người Mỹ dưới cái lốt Áo Cà Sa.



Kính mời qúi vị Phật Tử nói riêng và Tập Thể Người Việt Quốc Gia quyết tâm diệt Cộng trở lại vụ biến cố Miền Trung do Thích Trí Quang chỉ huy chiến trường bạo động:



Trong cuốn " Việc Từng Ngày" của học giả Đoàn Thêm đã có ghi chép rằng:



Ngày 27 tháng 3 năm 1964 Thích Trí Quang ra lệnh thành lập Hội Đồng Nhân Dân Cứu Quốc tại Huế. Sau đó thành lập thêm Lực Lượng Tranh Thủ cách Mạng (LLTTCM) với mục đích đấu tranh bằng vũ trang bạo động với mục đích chiếm được Thừa Thiên Huế. Sau khi chiếm được Thừa Thiên Huế thì đã có Hội Đồng Nhân Dân Cứu Quốc tiếp quản và cai trị ( Mô Phật).



Ngày 20 tháng 11 năm 1964 Thích Trí Quang cùng một số họ Thích khác mở đầu một cuộc tuyệt thực để xách động Phật tử tại Saigòn và quần chúng đến biểu tình tại Toà Đại Sứ Hoa Kỳ. Trong cuộc biểu tình này có khẩu hiệu đòi hỏi " Hãy để cho dân tộc VN tự quyết".

Ngày 23 tháng 11 năm 1964 Lực Lượng Tranh Thủ Cách Mạng của Thích Trí Quang đã điều động và chỉ huy một đoàn biểu tình gồm Thanh niên Sinh Viên Phật Tử kéo đến Phòng Thông Tin Mỹ Tại Huế, đốt cháy thư viện Mỹ. Phó lãnh sự Mỹ là ông Anthony Lake đến chửa cháy đã bị ném đá khủng khiếp.



Ngày 8 tháng 3 năm 1965 trong khi các toán quân Thủy Quân Lục Chiến Mỹ đầu tiên đổ quân tại Đà Nẵng thì Thích Trí Quang chỉ thị Thích Quảng Liên mở một cuộc thuyết pháp và trong buổi thuyết pháp đó đã kêu gọi là Mỹ không được đổ bộ đến VN và đòi hỏi vấn đề nam VN phải để cho người VN tự quyết.



Ngày 9 tháng 4 năm 1965 Hội thảo tại Dinh Gia Long giữa Quốc Trưởng, Thủ Tướng và Chủ Tịch Hội Đồng Quốc Gia Lập Pháp về cuộc khủng hoảng chính trị do Phật Giáo VNTN dưới sự điều hướng của Thích Trí Quang gây ra.



Để ổn định tình hình tại Nam VN do Thích Trí Quang thao tung qua chiếc áo cà sa một chính quyền Quân Sự đã ra đời qua sự thành lập của Hội Đồng Tướng Lãnh và Trung Tướng Nguyễn văn Thiệu giữ chức Uỹ ban Lãnh Đạo Quốc Gia, Thiếu Tướng Không Quân Nguyễn Cao Kỳ giữ chức Uỹ Ban Hành Pháp Trung Ương.



Ngày 21 tháng 3 năm 1966 Thích Trí Quang điều động Thanh niên, sinh viên Phật tử xuống đường, biểu tình liên miên chống " Chính quyền Quân phiệt" Nguyễn Văn Thiệu Nguyễn Cao Kỳ và chống Mỹ không cho yễm trợ chính quyền Nam VN ( Tu sao không ở trong chùa mà sao cứ đi gây rối cho chính quyền miền Nam chi vậy hả Thích Trí Quang. Thiệt tình).



Ngày 13 tháng 3 năm 1966 Thích Trí Quang chỉ thị cho Viện Hoá Đạo họp báo và ra lệnh cho chính quyền Nam VN là các tướng nào có công với cách mạng ( là lật đổ cơ cấu đệ nhất VNCH và giết TT Ngô Đình Diệm như Tướng Dương Văn Minh lúc bấy giờ ở nước ngoài hay ở trong nước như Tướng Tôn Thất Đính, Tướng Trần văn Đôn, Tướng Mai Hữu Xuân ,Tướng Lê Văn Kim phải được trở lại quân đội để lập chính phủ đoàn kết (Mô phật không biết Thích Trí Quang tu cái kiểu gì đây ?)



Ngày 31 tháng 3 năm 1966 Thích Trí Quang qua danh hiệu PGVNTN Ấn Quang đã xách động thanh niên sinh viên Phật tử đã tổ chức một cuộc biểu tình vĩ đại trước chợ Bến Thành ngay tại Quãng Trường Quách Thị Trang với những biểu ngữ " Down with U.S. ostruction. We want independence” và hình nộm của hai Tướng Thiệu Kỳ bị treo trước pháp trường cát trước chợ Bến Thành ( Không biết Thích Trí Quang có vừa tụng kinh cầu siều vừa muốn giết 2 tướng Thiệu Kỳ không nhỉ??)

Cũng cùng trong ngày đó, tại Đà Nẵng, tại Huế cũng có biểu tình với những câu khẩu hiệu như trên)



Ngày 3 đến ngày 7 tháng 4 năm 1966 Lực Lượng Tranh Thủ Cách mạng của Thích Trí Quang tổ chức biểu tình đồng loạt và hô to khẩu hiệu " Đuổi Mỹ về nước" ( cái này sao giống y chang VC với chiêu bài Chống Mỹ cứu nước phải không qúi vi?)



Ngày 4 tháng 4 năm 1966 Lực Lượng Tranh Thủ Cách Mạng của Thích Trí Quang biểu tình đốt cháy Đài Phát Thanh Đà Lạt



Ngày 5 tháng 4 năm 1966 tại Huế và tại Đà Nẵng Lực Lượng Tranh Thủ cách mạng của Thích Trí Quang đã võ trang dao gậy để chận đường vào thành phố Đà Nẵng . Bác Sĩ Mẫn đệ tử thứ thiệt của Thích Trí Quang Thị trưởng Đà Nẵng đã đem 400 binh sĩ theo Lực Lượng cách mạng của Thích Trí Quang đóng quân tại chùa Phổ Đà ( Lại Phổ Đà tổ chức đại hội tiếm danh) xách động quần chúng dao gậy chống lại chính quyền. Cũng cùng ngày đó tên Bác Sĩ Mẫn đệ tử thứ thiệt của Thích Trí Quang đã bị cách chức và bị bắt.



Ngày 8 tháng 4 năm 1966 Lực Lượng Tranh Thủ cách Mạng của Thích Trí Quang nhất định đòi hỏi chính quyền của 2 Tướng Thiệu Kỳ phải rút lui.



Ngày 9 tháng 4 năm 1966 sau khi Tướng Tôn Thất Đính được cử ra Huế thì ngày 17 tháng 4 Thích Trí Quang bay từ Sài Gòn ra Huế để trực tiếp chỉ đạo cuộc đấu tranh bằng bạo lực và cũng trong ngày 17 tháng 4 đó Lực Lượng Tranh Thủ Cách Nạng của Thích Trí Quang đã bắt giữ ông Nguyễn Hữu Chí Tỉnh Trưởng Tỉnh Quãng Nam và ông Quận Trưởng Quận Hoà vang cùng một số rất đông được coi là thân chính quyền Quốc Gia.



Ngày 16 tháng 5 năm 1966 Tướng Đính đào ngũ vì vắng mặt không có lý do bỏ nhiệm sở do đó chính quyền Trung Ương đã điều động Tướng Huỳnh Văn Cao ra thay thế Tướng Đính. Vừa khi máy bay của trực thăng chở Tướng Cao đáp xuống thì một Thiếu Úy Phật tử tên Nguyễn Đại Thức đã nổ súng bắn máy bay trực thăng. Xạ thủ của trực thăng sợ Thiếu uý đó nổ súng giết Tướng Cao nên đã hạ Thiếu uý đó tại chỗ. Hai ngày sau, Thích Trí Quang ra lệnh cho sinh viên Phật tử khiêng xác của Thiếu Uý Thức đi cùng khắp thành phố Huế với mục đích gây ấn tượng căm thù Mỹ để xách động quần chúng xuống đường cướp chính quyền.



Ngày 20 tháng 5 năm 1966 Quân Đội của Chính phủ VNCH không thể để cho Lực Lượng Tranh Thủ Cách Mạng của Thích trí Quang ngang nhiên nổ súng bắn giết trong thành phố nhất là bắn hạ một chiếc máy bay quan sát L19 trong khi Lực Lượng Tranh Thủ của Thích Trí Quang khai pháo tấn công chính quyền VNCH tại chùa Vĩnh Hội Đa Nẵng.



Trước sự bắn giết dân chúng một cách vô tội vạ của Lực Lượng Tranh Thủ Cách Mạng của Thích Trí Quang. Quân đội của chính quyền địa phuơng đã trực diện công khai đối đầu với sự bạo động bằng võ trang của LLTTCM của Thích Trí Quang.



Thích Trí Quang bèn gọi Tổng Thống Johnson yêu cầu can thiệp. Đòi Mỹ phải bảo vệ Thích Trí Quang nếu không Thích Trí Quang sẽ phá nát phi trường Đà nẵng . Đồng thời Thích Trí Quang đòi hỏi chính quyền phải rút quân ra khỏi Đa Nẳng và bắt buột Thiệu-Kỳ phải từ chức ngay ( Mô Phật tu cái kiểu chi ri không biết?) .



Ngày 21 tháng 5 năm 1966 cảnh sát đã tịch thu rất nhiều truyền đơn đòi đưa Thích Trí Quang lên làm Tổng Thống và Ráo sư ý quên Giáo Sư Trần Quang Thuận làm Thủ Tướng ( Mô Phật còn ai thắc mắc về GS Trần Quang Thuận nữa không? và Tại sao Thích Tuệ Sỹ phải nhất quyết đòi đưa GS Trần Quang Thuận thay thế Ông Vo Văn Ái)



Ngày 25 tháng 5 năm 1966 Thích Trí Quang lần thứ ba lại kêu gọi Tổng Thống Johnson và Quốc Hội Mỹ ủng hộ Phật Giáo VN Thống Nhất Ấn Quang và đừng có ủng hộ chính phủ Thiệu- Kỳ ( Sao lạ vậy. Thích Trí Quang biểu tình liên miên chống Mỹ cứu nước sao lại đi kêu gọi Mỹ giúp đỡ?? cái này người ta gọi là gì thưa qúi vị? Vừa đánh, vừa đàm phải không?)

Tội nghiệp Thích Trí Quang kêu Mỹ 3 lần mà Mỹ chả thèm trả lời trả vốn chi cả.

Cũng trong ngày 25 tháng 5 năm 1966 một Đại Đức "tu" ở chùa bạc Liêu bị Cảnh Sát bắt đã cung khai là Cán bộ của Mặt Trận Giãi Phóng Miền Nam, có nhiệm vụ sửa soạn chiến dịch " Nước Lũ" của VC kéo Phật Tử ùa về Sài Gòn cướp chính quyền

.

Trong cuộc " đại náo bạo động võ trang" của Thích Trí Quang Thượng Tọa Thích Tâm Châu đã nhiều lần can gián, nhưng Thích Trí Quang có công tác riêng , do đó sự ôn hoà của Thích Tâm Châu là con đường trở ngại cho Thích Trí Quang. Do đó Thích Trí Quang xài chiêu Tiên hạ thủ vi cường gieo nghi ngờ vào các Thích khác bằng cách cho rằng Đại Đức Thích VC Nhất Trí là do Thích Tâm Châu mật chỉ với cảnh sát để bắt.

Từ đó Phật Giáo VN Thống Nhất đã chia hai phe: Việt Nam Quốc Tự do Thượng Toạ Thích Tâm Châu lãnh đạo Và Ấn Quang do Thích Trí Quang cầm đầu.



Ngày 3 tháng 6 năm 1966 nhóm Tăng Ni Phật Tử phản đối chính sách ôn hoà của Thích Tâm Châu và Thích Trí Quang ra thông cáo Thích tâm Châu chỉ là kẽ thừa hành. Sau đó cà Thích Tâm Châu từ chức cùng với Thích Hộ Giác.



Ngày 6 tháng 6 năm 1966 Thích Trí Quang vẫn phát động Phong Trào Chống chính phủ QG và kêu gọi Phật tử đem bàn thờ Phật xuống đường để cản lối đi trong thành phố hầu làm trở ngại lưu thông.



Nhận thấy hành động của Thích Trí Quang đã làm cho chính quyền bất ổn, xã hội bất an, đời sống dân chúng càng ngày càng xáo trộn trong khi Cộng sản Bắc Việt đang sửa sọan tấn công. Do đó Thiếu tá An Ninh Quân Đội Chu Văn Sáng đã đề nghị bắt Thích Trí Quang giãi về Sài gòn thì mới ổn định được tình thế.



Ngày 21 tháng 6 năm 1966 Thích Trí Quang được đưa về Bịnh Viện của BS Tài trên đường Duy Tân và có Cảnh Sát canh giữ bên ngoài.



Kính thưa Qúi Vị.. bài viết đã quá dài và độc giả cũng đã phàn nàn như vậy. Anh Bùi Đạt Chủ Tịch câu Lạc Bộ Lính ở Houston Texas nói mỗi lần đọc bài của chúng tôị mất 15 phút ngồi trên NET. Cho nên yêu cầu viết ngắn lại. Do đó chúng tôi xin dừng lại ngang đây và trong kỳ tới chúng tôi sẽ bàn tiếp kế hoạch thứ hai của CSVN trong việc chiếm GHPGVNTN để Biến Đạo thành Đảng hầu sau này có bị toàn dân VN lật đổ thì bọn CS sẽ cạo đầu bận áo cà sa trốn vào chùa cho qua cơn tai nạn để sau đó ra sao thì qúi vị biết quá rồi. VC mà, như con đĩa hút máu có bao giờ chịu nhả ra.



Chúng tôi cũng sẽ bàn tới cái chết của Thích Trí Thủ có nghi vấn do Thích Trí Quang đầu độc cũng như Thích Trí Quang đã ra lệnh bắt cố Hoà Thượng Thích Thiện Minh và đã bị Công An VC đánh cho tan xương, nát thịt, vỡ óc , chết tức tưởi vì không chịu giãi tán GHPGVNTN như Thích Trí Quang chỉ thị.



Đồng thời chúng tôi cũng sẽ nói đến nghi vấn về sự liên hệ cha con? chứ không phải Cậu cháu của Thích Trí Quang ( tên tục Phạm Văn Quang ở Lệ Thủy Quãng Bình) và Thích Tuệ Sỹ ( Tên tục Phạm Văn Thương quê quán Quãng Bình) đang cầm đầu Thân Hữu Già Lam cùng Lê Mạnh Thát đang viết lại giáo lý nhà Phật (thành giáo lý nhà Hồ) cùng Ráo Sư Trần Quang Thuận Thủ tướng hụt của Thích Trí Quang trong công cuộc cướp chính quyền Nam VN bất thành trong những năm 1963,1964, 1965 và 1966.



Đó là những nhân vật đang điều hợp Phật Giáo Về Nguồn và Đại hội Tam Hợp sắp tổ chức nay mai tại Việt Nam .



Trên đây chúng tôi xin trả lời một số độc giả là Phật giáo ta không phải lung tung mà là đang ở trong cơn pháp nạn .



Pháp nạn hôm nay của GHPGVNTN cũng là Quốc nạn cho dân tộc VN như tác giả Đinh Nguyên đã trình bày trước đây .



Tôn Nữ Hoàng Hoa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét