Chỉ nói đến vua chúa ngày xưa. Chuyện vua chúa ngày nay để ngày sau chép.
Ân ái xong rồi giết, bắt mỹ nữ khỏa thân chèo thuyền, bỏ gái vào bao tải để thác loạn, “một đêm sáu bà”, “sưu tập gái đẹp" 5 châu... là những chuyện rùng mình về thói đam mê sắc dục của các vua chúa trong lịch sử Việt Nam.
Lê Long Đĩnh bị trĩ giai đoạn 4 vì hoang dâm?
Lê Long Đĩnh (986 - 1009) là vị vua cuối cùng của nhà Tiền Lê trong lịch sử Việt
Nam. Ông được mô tả là vị vua hoang dâm vô độ, đến mức bị mắc bệnh trĩ, không
thể ngồi được, phải nằm để thiết triều, nên bị gán cho biệt danh "Ngọa Triều
Hoàng đế".Ân ái xong rồi giết, bắt mỹ nữ khỏa thân chèo thuyền, bỏ gái vào bao tải để thác loạn, “một đêm sáu bà”, “sưu tập gái đẹp" 5 châu... là những chuyện rùng mình về thói đam mê sắc dục của các vua chúa trong lịch sử Việt Nam.
Lê Long Đĩnh bị trĩ giai đoạn 4 vì hoang dâm?
Theo y học hiện đại, bệnh trĩ ở giai đoạn mà bệnh nhân phải nằm là ở giai đoạn 4, là giai đoạn rất nặng chỉ có thể chữa bằng phương pháp phẫu thuật, điều không thể thực hiện ở Việt Nam thời phong kiến. Phải chăng, đó là lý do khiến ông vua này qua đời rất sớm, ở tuổi 23?
Tuy nhiên, cũng có ý kiến cho rằng, chuyện Lê Long Đĩnh tàn ác, hoang dâm vô độ đã được người thời sau thổi phồng để bôi nhọ vị vua này trong sử sách.
Lê Uy Mục “yêu xong rồi giết”
Lê Uy Mục (1488 - 1509) là vị vua thứ 8 của nhà Hậu Lê. Ngay từ
khi lên ngôi, ông đã nổi tiếng ham rượu chè, mỹ nữ và thích giết người.
Theo sử sách, tuy mới 20 tuổi, Lê Uy Mục đã có một thú vui tình
dục rất man rợ. Đêm nào, ông cũng gọi các phi tần, cung nhân vào uống rượu say
sưa, hành lạc vô độ. Khi say, ông giết luôn cả cung nhân vừa được mình ôm ấp.
Ai cũng kinh sợ Lê Uy Mục, nhưng vì uy quyền tối thượng và sự
tàn nhẫn của vua, nên không dám lên tiếng.
Do chỉ mê hưởng lạc, Lê Uy Mục đã bỏ bê triều chính, mặc cho bọn
hoạn quan và bên họ ngoại khuynh đảo, lộng hành… Hậu quả là ông vua này đã bị một
số người trong tôn thất và triều thần nổi loạn, bắt và bức tử.
Lê Tương Dực bắt mỹ nữ khỏa thân chèo thuyền
Lê Tương Dực (1495 – 1516) là vị vua thứ 9 của nhà Hậu Lê. Ông
lên ngôi sau khi giết bỏ Lê Uy Mục – vị vua được người đời mệnh danh là “Vua Quỷ”.
Theo sử sách, Lê Tương Dực vốn là người có tư chất thông minh.
Lúc mới lên ngôi ông cũng ban hành giáo hóa, thận trọng hình phạt, biết nghe lời
phải trái, được coi là có công trạng với đất nước.
Nhưng càng về sau, Lê Tương Dực càng chơi bời xa xỉ trụy lạc, bỏ
bê việc nước. Tương truyền, vua đã cho đóng chiến thuyền bắt con gái khỏa thân
chèo chơi ở hồ Tây.
Tháng 5/1514, nghe lời của Hiệu úy Hữu Vĩnh, Lê Tương Dực giết
chết 15 vương công, cho gọi các cung nhân của triều trước vào cung để gian dâm.
Vì hoang dâm như thế, cho nên sứ nhà Minh sang trông thấy vua, bảo
rằng Tương Dực có tướng lợn. Nên mọi người ngoài và dân chúng gọi ông là “Vua Lợn”.
Mạc Mậu Hợp tan nát cơ đồ vì dâm dục
Mạc Mậu Hợp (1562 – 1592) là vị vua thứ 5 của nhà Mạc thời Nam Bắc
triều trong lịch sử Việt Nam. Sử cũ chép rằng, Mậu Hợp là người sống xa hoa,
kiêu ngạo, hay nghe xiểm nịnh, thường ít lắng nghe lời bàn luận, khuyên can của
các bậc lương thần.
Đặc biệt, ông là người rất hoang dâm hiếu sắc. Chính điều này là
nguyên nhân quan trọng dẫn đến sự suy vong của cơ nghiệp nhà Mạc.
Để thỏa mãn dục vọng, Mạc Mậu Hợp đã không ngần ngại “mưu giết bề
tôi, đoạt mỹ nhân”. Cụ thể, do thích vợ của viên trấn thủ Nam đạo Sơn quận công
Bùi Văn Khuê, ông đã lên kế hoạch giết danh tướng này để cướp vợ.
Kế hoạch bị đổ bể khiến Bùi Văn Khuê đem quân quay sang quy phục
vua Lê và chúa Trịnh Tùng. Theo gương Bùi Văn Khuê, hơn 10 tướng nhà Mạc cũng bỏ
Mạc Hậu Hợp để chạy sang phe Lê – Trịnh.
Điều này khiến quân Mạc suy yếu nghiêm trọng và bị quân Trịnh
Tùng đánh tan sác sau đó không lâu. Mạc Mậu Hợp phải bỏ kinh thành trốn chạy
nhưng không thoát, cuối cùng đã bị Trịnh Tùng treo sống 3 ngày rồi chém đầu tại
bãi cát Bồ Đề, sau đó đem đóng đinh vào 2 con mắt, bêu ra ngoài chợ 5 ngày.
Trịnh Giang bỏ gái vào bao tải để thác loạn
Trịnh Giang (1729-1740) là vị chúa Trịnh thứ bảy thời Lê Trung
Hưng. Theo các sử gia, nếu các chúa từ Trịnh Kiểm đến Trịnh Cáng đều là những
nhà cai trị tài giỏi thì việc lên nắm quyền hành của Trịnh Giang lại là khởi đầu
cho thời đại suy tàn của họ Trịnh.
Tương truyền, Trịnh Giang có tật mê đàn bà từ thuở nhỏ. Vì vậy,
không có gì lạ khi lên cầm quyền, ông sớm nổi tiếng về thói ăn chơi dâm loạn
không chừng mực.
Càng về sau, Trịnh Giang càng có nhiều biểu hiện kì dị trong
sinh hoạt tình dục. Một số hoạn quan hàng ngày phải lựa ra một người đẹp trong
số cung nữ, hoặc bắt cóc dân nữ sống quanh khu vực cho tắm rửa sạch sẽ, đến tối
bỏ vào một cái bao tải lớn, vác bỏ vào phòng của chúa Trịnh Giang, rồi mặc cho
chúa “hành sự”.
Không chỉ dừng lại ở đó, Trịnh Giang là kẻ dâm loạn còn từng tư
thông với vợ lẽ của cha mình là chúa Trịnh Cương.
Sau này, Trịnh Giang bị mắc bệnh "dâm cơ địa" mà sinh
ra yếu bóng vía, sợ ánh sáng mặt trời nên phải đào hầm sống dưới đất.
Minh Mạng “một đêm sáu bà”
Vua Minh Mạng (1791-1825) là vị Hoàng đế thứ hai của nhà Nguyễn.
Không chỉ là một vị vua có trí tuệ, ông còn nổi tiếng bởi sức khỏe chăn gối hơn
người.
Tương truyền nhà vua hoạt động chăn gối về đêm đều đặn. Mỗi đêm,
vua chấm cho thái giám gọi 5 bà vào hầu, mỗi canh vua “chiều” một bà. Có khi chỉ
trong một đêm vua làm cho 3 bà có thai.
Dù “lao lực” cả đêm như vậy, nhưng hàng ngày vua vẫn thiết triều,
cưỡi ngựa mà không có biểu hiện mệt mỏi.
Sách sử chép rằng, để vua có sức khỏe trị vì đất nước và
"chiều" các bà vợ thì ngự y cung đình đã ngày đêm nghiên cứu, bào chế
những bài thuốc có tính năng tráng dương bổ thận rất hiệu dụng, gọi là Minh Mạng
thang.
Tuy nhiên, các nhà y học hiện đại cho rằng, vua Minh Mạng là người
có năng lực tình dục bẩm sinh, những toa thuốc vua dùng chỉ mang tính trợ lực,
chứ không phải đóng vai trò quyết định.
Với “năng lực siêu phàm” của mình, vua Minh Mạng đã trở thành vị
vua có số lượng con nhiều nhất trong 13 đời vua Nguyễn, với 142 người con, gồm
78 hoàng tử và 64 công chúa.
Bảo Đại nghiện đàn bà, “sưu tầm” mỹ nữ 5 châu 4 biển
Vua Bảo Đại (1913 - 1997), vị vua cuối cùng của các triều đại
phong kiến Việt Nam nổi tiếng là vị vua ăn chơi và đa tình khét tiếng.
Trong sách “Bảo Đại hay những ngày cuối cùng của Vương quốc An
Nam”, tác giả Pháp Daniel Grandclément cho biết sở thích hàng đầu của vua Bảo Đại
là đuổi theo những người đàn bà đẹp.
Vua từng thẳng thắn bộc lộ sự ham muốn sắc dục của mình như sau:
"Luôn có nhu cầu đối với đàn bà, một thứ nhu cầu thường xuyên không thể dập
tắt được như đồ ăn thức uống. Từ khi đến tuổi lớn, đêm nào cũng phải có một người
đàn bà nằm bên, mỗi đêm một người".
Không chỉ thử ăn nằm với những người đẹp Việt Nam, Bảo Đại còn
“nếm” cả phụ nữ Trung Quốc, Pháp, Nhật Bản, Châu Phi...
Loạn luân – chuyện không hiếm của vua chúa Việt
Lịch sử Việt Nam đã nhiều lần ghi nhận hiện tượng loạn luân
trong cung vua, phủ chúa của nhiều triều đại khác nhau.
Đó là các trường hợp chúa Trịnh Giang tư thông với vợ lẽ của cha
mình là chúa Trịnh Cương, vua Mạc Kính Chỉ (?-1593) tòm tem với vợ của vua cha
khi còn làm quan phụ chính, chúa Nguyễn Phúc Khoát (1714-1765) - vị chúa Nguyễn
thứ 8 trong lịch sử loạn luân với một bà công nữ…
Đặc biệt, loạn luân là một hiện tượng phổ biến, được thừa nhận
trong thời nhà Trần như một cách để bảo vệ ngai vàng không rơi vào tay ngoại tộc.
Theo thống kê, nhà Trần có khoảng 35 cuộc hôn nhân loạn luân,
tiêu biểu là cuộc hôn nhân giữa vua Trần Anh Tông với hoàng hậu Thuận Thánh
mang tính chất chắt chú chắt bác lấy nhau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét