Tháng 4/1968, sau khi đệ trình luận án Cao học Sử học (*) tại Đại học Văn Khoa Sài gòn cá nhân tôi chính thức được bổ nhiệm vào làm việc tại văn phòng đệ nhất Phó Chủ Tịch Thượng Nghị Viện. Cũng vào đầu tháng 10 năm nầy, tôi được Viện Đại học Đà Lạt mời lên giảng dạy tại Phân khoa Sử học kể từ niên khóa 1968-1969. Cũng xin được ghi lại vào thời điểm đó (1968), trong khi các trường Đại học Luật khoa và Đại học Khoa học thuộc Viện Đại học Sài gòn đều đã mở các lớp tiến sĩ và đã cấp văn bằng Tiến Sĩ cho các sinh viên thuộc các ngành nầy, thì trường Đại học Văn khoa Sài gòn vẫn chưa mở được cấp tiến sĩ.
“Kẻ hèn nhát hỏi: ‘Có an toàn không?’ Kẻ cơ hội hỏi: ‘Có khôn khéo không?’ Kẻ rởm đời hỏi: ‘Có được tiếng tăm gì không?’ Nhưng, người có lương tâm hỏi: ‘Có là lẽ phải không?’ Và có khi ta phải chọn một vị trí không an toàn, không khôn khéo, không để được tiếng tăm gì cả, nhưng ta phải chọn nó, vì lương tâm ta bảo ta rằng đó là lẽ phải.”
Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013
NHỮNG TRẠI TÙ CUỐI CÙNG
Trên đường về Nam (12/1980)
Sau Giáng Sinh, 300 người chúng tôi từ trại Nam Hà B được chuyển về Nam đợt 2, trong đó có tôi. Thật là một điều vui mừng và hạnh phúc (!).
Chúng tôi lên xe từ trại B (Nam Hà), đi ngang qua trại A, qua trại C rồi men theo con đường đất đỏ, nham nhở, vùng Chi Nê, Thanh Liêm, qua thị trấn Phủ Lý rồi đoàn xe dừng lại ở nhà ga Bình Lục. Bấy giờ là nửa đêm và đoàn tàu đã chờ sẵn ở đấy. Chúng tôi lần lượt gồng gánh lên tàu. Một số ngồi dưới sàn, một số ngồi trên ghế. Toa tàu như một phòng giam lưu động. Cửa đóng kín và cài then từ bên ngoài. Theo thủ tục của công an thì bất cứ cuộc di chuyển nào cũng phải còng tay hai người làm một. Không phải còng inox của Mỹ mà là còng nội hóa nhiều cái đã rỉ, không co giãn theo cổ tay lớn nhỏ mà chỉ có một cỡ. Người nào cổ tay lớn thì bị còng siết chặt đau điếng. Tuy thế chúng tôi cũng tìm cách mở ra cho được thoải mái. Khi nào tàu dừng ở đâu, bọn chèo lên kiểm soát thì chúng tôi đưa tay vào còng.
AI THẮNG, AI THUA?
Tù, Hàng Binh CS |
Bàn luận về sắc đẹp của phụ nữ, chúng ta thường được nghe những mại viên của ngành cosmetics cũng như các chuyên viên trang điểm cho phụ nữ cho rằng : “ Không có phụ nữ nào xấu cả, chỉ có những người chưa được đẹp vì họ chưa biết trang điểm”.
Phản bác một phần của nhận định này , cá nhân người viết bài này cho rằng : “ thực tế có một số phụ nữ thật sự xấu không phải vì họ không biết trang điểm mà là vì họ đã trang điểm nhiều rồi mà nhan sắc của họ vẫn chưa thể đẹp lên được chút nào cả". Thí dụ : Thị Nở -girl friend của Chí Phèo trong tác phẩm của nhà văn Nam Cao hay hoặc Chị Doãn được nhà văn Vũ Trọng Phụng mô tả “ Chị Doãn có cái nhan sắc của một người đàn ông không đẹp giai”.
NHẢY DÙ VÀ CỔ THÀNH ĐINH CÔNG TRÁNG - QUẢNG TRỊ
Kính gởi Niên Trưởng Giao Chỉ (San Jose)
Nhân đọc được bài “Trong đêm đen chợt thấy ánh mặt trời” của Niên trưởng, tôi đã quyết định cầm lại cây bút. Nặng nề, đắn đo, suy nghĩ suốt mấy đêm liền …
Sau cùng tôi thấy mình có trách nhiệm phải nói lên một sự thật của lịch sử và nhất là vinh danh những chiến hữu, những đệ tử thâm tình đã vĩnh viễn nằm xuống bên bờ Cổ thành Đinh Công Tráng (Quảng Trị) vào mùa Hè đỏ lửa 1972.
VAI TRÒ CỦA NGƯỜI THÔNG DỊCH VIÊN TRONG CUỘC CHIẾN VIỆT NAM
Cuộc chiến tranh VN là một cuộc chiến tranh tốn kém nhất trong lịch sử của nhân loại, Hoa kỳ đã viện trợ ồ ạt cho chính phủ VNCH cũng như gởi quân trực tiếp tham chiến, hoạch định và điều khiển các chiến lược chiến tranh. Tổng số kinh phí lên tới 686 tỷ Mỹ kim với khoảng 2,7 triệu người tham chiến trong các đơn vị của VNCH, Mỹ và Đồng Minh. Năm (5) nước Đồng Minh gởi quân sang VN tham chiến là Úc, Tân Tây Lan, Nam Hàn, Thái Lan và Phi luật Tân. Phía Hoa Kỳ đã có 58,220 người thiệt mạng, 305,000 người bị thương trong đó có 153,330 bị tàn phế vĩnh viễn. Quân Đồng Minh tử thương khoảng 6,000 người. QLVNCH có 316,000 người tử trận. Quân Cộng Sản có 800,000 chết, 300,000 người mất tích bị thương khoảng 600,000 người.
CUỘC DI TẢN CỦA TRƯỜNG VÕ BỊ QUỐC GIA VIỆT NAM VÀ NGƯỜI THƯƠNG BINH
Trong buổi tiệc của Hội Võ Bị Âu Châu, niên trưởng Nguyễn Thanh Đoàn K21, thuộc Bộ Chỉ Huy trường Võ Bị, kể cho Phạm Xuân Sơn K30 nghe việc trường Võ Bị di chuyển khỏi Đà lạt vào những ngày cuối tháng 3/1975. Khi di chuyển về đến Bình Tuy thì có một SVSQ khóa 30 bị thương nặng, khó sống được trong hoàn cảnh hỗn độn thiếu thốn trăm bề, nhưng NT Đoàn vẫn cầu nguyện xin ơn trên ban cho người SVSQ đó được tai qua nạn khỏi. Cho đến ngày hôm nay trong lòng niên trưởng vẫn nghĩ đến người SVSQ bị thương đó và không biết sống chết thế nào? Niên trưởng Đoàn hỏi Sơn có biết tin tức về người bạn đồng khóa đó không? Cảm động trước tấm lòng của người sĩ quan đàn anh, Sơn đã cho NT Đoàn biết người bị thương đó là Phan Văn Lộc, còn sống và hiện đang ở Mỹ.
NGƯỜI VỀ SAU 13 NĂM "HỌC TẬP CẢI TẠO" TẠI MIỀN BẮC
Saigon 1988 - Đón người thân "học tập cải tạo"(!) từ miền Bắc trở về tại ga Sàigòn (Cựu Đại Tá Nguyễn Công Vĩnh - Cựu SVSQ/TVBQGVN/K5) |
Người về sau 13 năm "học tập cải tạo" tại miền Bắc.
Ngày đi tóc vẫn còn xanh, nay về tóc râu đã bạc, hom hem trong bộ quần áo tù màu xám.
Người vợ sau 13 năm gian khổ mỏi mòn, tóc cũng đã hoa râm, răng cũng rụng dần, nhưng vẫn còn chút xuân sắc của một thời mệnh phụ.
LỬA PHẬT VÀ LÊ HIẾU ĐẰNG
Ảnh quảng cáo phim Lửa Phật.
|
Bộ phim "Lửa Phật" do Việt kiều Dustin Nguyễn thực hiện ở cả ba vai trò: Viết kịch bản - Đạo diễn - Diễn viên chính (trong vai chiến binh Đạo) hợp cùng diễn viên Ngô Thanh Vân (trong vai chiến binh Ánh), diễn viên Roger Yuan (trong vai Tướng quân Long), vừa công chiếu ngày 22/8/2013 với dấu hiệu "16+".
Sự tương đồng ngẫu nhiên
Bộ phim với không gian và thời gian bất định cùng nét văn hóa mờ ảo (trang phục pha trộn nhiều sắc thái, võ khí dáng lạ, xe mô tô hình thù hầm hố, khung cảnh thị trấn mơ hồ v.v...) không đại diện cho bất kỳ xứ sở, dân tộc nào, đã được dùng để chuyển tải tư tưởng đầy ẩn ý thâm sâu phía sau của nó.
Ngoài các cảnh hành động khá mãn nhãn, những màn gây cười có thể chấp nhận được; chuyện phim xoay quanh nội dung: một đạo binh do Tướng quân Long lãnh đạo với lời thề nguyền: yêu nước và chiến đấu chống ngoại xâm, bảo vệ bình an cho dân lành. Trong quân ngũ không được phép yêu đương vì dễ xao lãng việc quân.
ÔNG LÊ HIẾU ĐẰNG LÀ AI?
LênHiếu Đằng 45 tuổi đảng cướp |
LÊ VĂN KỲ: KẺ CHẠY NẠN KINH TẾ ĐANG GÂY CHIA RẼ TRONG CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT TỴ NẠN
Phan Trí
Vừa qua, Lê Văn Kỳ viết bài tung lên mạng và cấu kết nhiều thành phần lập blog để đánh phá một số người tỵ nạn tại Thái Lan nhằm gây chia rẻ cộng đồng tỵ nạn. Thậm chí Lê Văn Kỳ bịa chuyện vu khống rằng Kỹ Sư Trần Văn Huy đã phải tháo chạy khỏi Bangkok vì bị hai người Việt tỵ nạn khác là Mục sư Ngô Đắc Lũy và nhà báo Tự Do Nguyễn Thu Trâm là "Việt Cộng Nằm Vùng" đã "Ngăn Chặn" không cho Trần Văn Huy tiếp cận vói UNHCR để xin quy chế tỵ nạn. Chúng tôi đã liên lạc với Kỹ Sư Trần Văn Huy qua số điện thoại (+66)802887165 và email: "Trần Văn Huy" <tranvanhuy1977@gmail.com> được chính "Nạn Nhân" xác nhận rằng Mục Sư NGÔ ĐẮC LŨY chính là ân nhân đã giúp Trần Văn Huy thiết lập hồ sơ tỵ nạn gởi đến UNHCR để xin quy chế tỵ nạn cho "Nạn Nhân" Trần Văn Huy và nhà báo Tự Do Nguyễn Thu Trâm cũng đã giúp đỡ tận tình cho Trần văn Huy nhờ đó mà "Nạn Nhân" Trần Văn Huy đã được cấp quy chế tỵ nạn và đã được phỏng vấn tái định cư với OPE và đang chờ để sang Hoa Kỳ định cư. Vậy lý do tại sao Lê Văn Kỳ lại bịa đặt thông tin để vu khống Mục sư NGÔ ĐẮC LŨY và nhà báo Nguyễn Thu Trâm? Lê Văn Kỳ là ai? Có phải do cơ quan an ninh của CSVN cài cắm sang Bangkok để gây xáo trộn và chia rẽ người tỵ nạn nhằm ngăn chặn những người Việt Nam đi tìm tự do khi bị Cộng Sản đàn áp hay không? Có phải LÊ VĂN KỲ là một nhà đấu tranh dân chủ thật sự bị bắt bớ phải đào thoát đi tỵ nạn hay chỉ là một di dân kinh tế? Dưới đây là thông tin của Lê Văn Kỳ, do chính Lê Văn Kỳ viết ra, chúng tôi xin tạm trích dẫn một phần ngắn gọn, để quý vị rộng đường suy luận.
BÙI GIÁNG, HỒN THƠ BỊ VÂY KHỐN
Đối với đa số, Bùi Giáng là một nhà thơ điên.
Không nhắc đến bọn tục, bọn tỉnh, bọn khôn suốt cả đời chẳng một giây nào thèm
“thơ” đến tuyệt vọng, nói ngay những người quí ông – nhìn được ông như một
thiên tài, thiên tài tự huỷ ghê gớm nhất của thi ca Việt Nam hiện đại – nhiều
khi cũng né tránh, chẳng dám bước hẳn vào cõi thơ ông, hoặc có bước vào thì
cũng theo cái lối “chân trong chân ngoài”, “mắt trước mắt sau”, cười cợt vui
đùa hay nghiêm trọng lố bịch, tưởng như thế là làm thuận ý, vui lòng nhà thơ – người
bầy trận nghiêm trọng và ta nên chiều người.
Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013
NGƯỜI VIỆT PHẢI ĐUỔI KỊP DÂN CAM PU CHIA
Ngô Nhân Dụng - Thua
Ðài Loan, Ðại Hàn, Phi Luật Tân đã xấu hổ. Nay thấy mình thua cả dân Miến Ðiện,
dân Campuchia, chắc người Việt phải thấy tủi nhục. Nhất là những người biết suy
nghĩ, có học, và dám nói. Một người 45 tuổi đảng lên tiếng kêu gọi các đảng
viên bỏ đảng Cộng sản để lập đảng mới, cũng nêu trường hợp Camphuchia ra làm
thí dụ, cho thấy người ta đã tiến bộ hơn mình. Sau cú sốc Miến Ðiện, cú sốc
Campuchia sẽ giúp nhiều đảng viên cộng sản Việt Nam tỉnh ngộ hơn...
Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013
TIẾT NHƠN QUÝ
TIỂU TỬ
Trước
ngày 30 tháng tư 1975, trong cơn sốt di tản, tôi chen lấn đẩy được vợ con lên
trực thăng .Thằng Mỹ đen thòng người xuống, vừa kéo tôi lên vừa la lớn cho đồng
bọn: ‘’ Bốc lên! Bốc nhanh lên! Đầy ứ rồi! ‘’ Chân tôi vừa chạm sàn trực thăng
thì vợ tôi làm rớt cái xắc da xuống đám ngừơi đang xô đẩy nhau phía dưới. Như
cái máy, tôi phóng xuống theo! Khi tôi giành giực lại được cái xắc thì chiếc trực
thăng đã bay đi xa.Tôi ôm cứng cái xắc trứơc ngực, hổn hển nhìn theo mà nghe chết
điến trong lòng…
Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013
BÁO ĐẢNG CÔNG KÍCH ÔNG LÊ HIẾU ĐẰNG
Các báo của Đảng Cộng sản Việt
Nam vừa đăng nhiều bài chỉ trích quan điểm kêu gọi thành lập đảng
đối lập của ông Lê Hiếu Đằng.
Hồi giữa tháng Tám này, luật gia Lê Hiếu Đằng, Phó chủ nhiệm Hội đồng Tư vấn về Dân chủ và Pháp luật thuộc Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, nguyên Phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc (MTTQ) Việt Nam ở TP HCM, công bố một bài viết mới nhấn mạnh tầm quan trọng của đa nguyên, đa đảng.
Hồi giữa tháng Tám này, luật gia Lê Hiếu Đằng, Phó chủ nhiệm Hội đồng Tư vấn về Dân chủ và Pháp luật thuộc Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, nguyên Phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc (MTTQ) Việt Nam ở TP HCM, công bố một bài viết mới nhấn mạnh tầm quan trọng của đa nguyên, đa đảng.
NGƯỜI ĐÀN BÀ BỊ XÍCH 2 NĂM TRONG RỪNG KHÔNG MẢNH VẢI CHE THÂN -TỘI ÁC CỦA AI?
Dẫu đã không ít lần chứng kiến những tội ác của tập đoàn CSVN đối
với đồng bào, dẫu đã nhiều lần chứng kiến cảnh công an cộng sản đánh đập hành
hung những người dân thấp cổ bé họng, là những dân oan tập trung khiếu kiện vì
đất đai ruộng vườn bị trấn cướp, dẫu
đã nhiều lần chứng kiến cảnh những
“quần chúng tự phát” mà thực chất là các lực lượng an ninh đánh đập những người
tham gia biểu tình chống ngoại xâm, và, ngay cả bản thân của tôi nữa cũng đã
không ít lần bị bắt bớ, bị giam cầm, bị xâm phạm thân thể, bị đánh đập, tra tấn, bị hành hung dã man vì các hoạt động của
tôi trong phong trào dân chủ ở quốc nội, nhưng thực sự tôi chưa bao giờ đã phải
rơi nước mắt hay phẫn nộ đến tột cùng như khi theo dõi cuộc giải cứu người phụ
nữ bị xiềng xích suốt 2 năm không một mảnh vải che thân, trong rừng thuộc lòng
hồ A Jun Hạ, của một số tôi con của Thiên Chúa thuộc Cộng Đoàn Dân Chúa ở Gia
Lai, như trong Video sau đây:
ĐIỆP VIÊN PHẠM XUÂN ẨN: XIN ĐỪNG CHÔN TÔI GẦN CỘNG SẢN!
Người gián điệp và nhà báo trầm lặng – Phạm Xuân Ẩn và cuộc đời hư thực |
Phạm Xuân Ẩn, phóng viên chiến tranh tài hoa của tạp chí Time bí
mật làm gián điệp cho Hà Nội vừa qua đời ngày 20 tháng 9, 2006. Những lời cáo
phó rất tử tế. Người ta nhớ đến Ẩn như một nhà báo ưu tú, ban ngày viết cho
Time, ban đêm gởi mật mã và microfilm cho Việt Cộng đang quanh quẩn ở các khu
rừng ngoại thành Sài Gòn.
TẠI SAO CỘNG SẢN GIẾT PHẠM QUỲNH
Việt Minh cộng sản đã giết Phạm Quỳnh (1892-1945) hai lần:
Lần thứ nhất hạ sát, che giấu và phi tang thân xác ông tại Huế năm 1945. Lần thứ
hai, bóp méo lịch sử, viết sai lạc về Phạm Quỳnh, nhằm hủy diệt luôn sự nghiệp
và thanh danh của ông. Một câu hỏi cần được đặt ra là lúc đó Phạm Quỳnh đã rút
lui khỏi chính trường, tại sao cộng sản lại giết Phạm Quỳnh, trong khi cộng sản
không giết Trần Trọng Kim và toàn bộ nhân viên nội các Trần Trọng Kim, là những
người đang còn hoạt động? Câu hỏi nầy cần tách ra làm hai phần để dễ tìm hiểu:
THƠ BÙI GIÁNG DƯỚI LĂNG KÍNH PHÊ BÌNH CỔ MẪU
Luận văn cao học “Thơ Bùi Giáng dưới lăng kính phê bình cổ
mẫu” của HVCH Trần Nữ Phượng Nhi (PGS.TS Nguyễn Thị Thanh Xuân hướng dẫn) được
Hội đồng nhất trí cho 10 điểm, là một trong những luận văn xuất sắc thuộc
chuyên ngành Văn học Việt Nam mới được bảo vệ thành công trong tháng 4/ 2011 tại
Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn – ĐHQG TP.HCM. VH-NN xin giới thiệu
mục 2.1 Tiếng gọi ngàn xưa của luận văn này.
NHỚ BÙI GIÁNG
NGUYỄN QUANG LẬP
Đỗ Trung Quân tìm đâu trên mạng được cái ảnh
Kim Cương và Bùi Giáng, thật quí hóa quá. Nhân dịp này mình đăng lại bài Nhớ
Bùi Giáng viết từ 2009.
Sáng nay bừng dậy, ngồi thừ, thấy lòng rỗng không, vợ hỏi
ăn sáng cái gì để em mua cũng không thèm trả lời.Bật máy lên rồi cứ ngồi thừ,
không biết đọc gì, viết gì. Có cái kịch viết dởcho Idecaf mở ra rồi đóng láị
đóng lại. Còn chục ngày nữa, đúng hạn nộp cho Thành Lộc rồi cũng mặc kệ.
BÙI GIÁNG LÀ AI?
NGUYỄN TRỌNG TẠO
(Viết nhân dịp ra mắt cuốn sách "Bùi Giáng Đười Ươi Chân Kinh" do
Công ty Nhã Nam và nhà xuất bản Hội Nhà Văn ấn hành)
Trong
tâm trí tôi hiện lên một người hiền triết phiêu bồng. Người ấy đi đâu thì đều
có trẻ con chạy theo sau để “nghiên cứu” xem ông từ đâu tới, còn các thi sĩ thì
vây quanh hầu rượu để nghe ông đọc thơ từ lồng ngực suối nguồn, và giảng giải
những triết lý từ xa thẳm mông lung. Người ta nói ông điên, nhưng điên mà tuôn
ra thơ, múa ra triết thì chắc nhiều kẻ muốn điên như ông. Và ông trở thành người
nổi tiếng mãi mãi cùng những cuốn sách, những giai thoại bất tận ngay lúc bình
sinh và cả sau khi từ giã cõi trần.
BÙI GIÁNG DỊ BIỆT
NHẬT THỊNH
Gọi như thế kể cũng
không ngoa lắm, bởi Bùi Giáng đã được người đời dành cho nhiều tên gọi, thích
hợp với lối sống, cử chỉ, thái độ...thậm chí tới tư tưởng của Bùi Giáng: Thi Sĩ
Kỳ Dị, Nhà Thơ Siêu Hình, Nhà Thơ Điên - thực sự không phải vậy mà đó chỉ là
tâm trạng bi đát của một người thơ bị bủa vây khốc liệt - thích khoác lên
mình vẻ trang nghiêm đạo mạo của một ngôi sao sáng trên vòm trời văn học miền
Nam trước đây. Bùi Giáng một nhà thơ, dịch giả và nhà nghiên cứu văn học có
hàng loạt biệt danh trào lộng do thiên hạ đặt cho như : Trung Niên Thi Sĩ,
Brigitte Giáng, Giáng Monroe, Đười Ươi Thi Sĩ, Bùi Bê Bối, Bùi Bán Dùi, Bùi Bàn
Dúi, Bùi Tồn Lưu, Bùi Tồn Lê...Bùi Giáng còn được thiên hạ gọi: Bùi Hiền Sĩ,
Bùi Tiên Sinh, Bùi Chân Không, Ban Chủ Cái Bang, Quái Vật Linh Thiêng, Bùi
Giáng Chủ, Bùi Số Dách, Bùi Văn Chiêu Lỳ...chứng tỏ bản thân Bùi Giáng, sự tồn
tại của Bùi Giáng đã không khác một hiện tượng cà rỡn, và khi Bùi Giáng điên,
tưởng cũng là một sự cà rỡn mà chỉ Bùi Giáng mới rõ.
ĐỪNG GÂY THÊM NỮA TỘI ÁC VỚI DÂN TỘC, VỚI LỊCH SỬ
Phạm Đình
Trọng
1. BÓNG ĐEN NHỮNG VỤ ÁN CHÍNH TRỊ Ô NHỤC TRONG QUÁ KHỨ ĐANG TRỞ
LẠI
Đọc những bài viết phê phán ông Lê Hiếu Đằng trên báo Quân Đội
Nhân Dân, báo Nhân Dân, báo Đại Đoàn Kết, báo Công An Nhân Dân, báo Sài Gòn Giải
Phóng . . .tôi lại nhớ đến những bài viết rầm rộ, đồng loạt, tới tấp đánh NVGP
(Nhân Văn Giai Phẩm) trên các báo ở miền Bắc hồi những năm 1956, 1957.
Những bài viết phê phán ông Lê Hiếu Đằng sao giống khẩu khí, giọng
điệu, giống cả thái độ quyền uy lấn lướt, giống cả sư hằn học nhỏ nhen, muốn
làm sống lại cả không khí ngột ngạt, căng thẳng thời đánh NVGP đến thế. Chỉ
khác chút ít về độ nóngvà qui mô.
Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013
NHỮNG SỰ THẬT CẦN PHẢI BIẾT - PHẦN 18 - TỘI ÁC CỦA PHẠM VĂN ĐỒNG
Đặng Chí Hùng - Phạm Văn Đồng là một nhân vật cao cấp trong bộ máy lãnh đạo của cộng sản. Phạm Văn Đồng cũng như nhiều đàn em của Hồ Chí Minh đã gây nhiều tội ác như Cải cách ruộng đất, Nhân văn giai phẩm, thảm sát Mậu Thân... Tuy nhiên nổi bật hơn cả là hai tội ác: Bán nước và tàn ác với quân dân cán chính VNCH.
THƯ NGỎ CỦA ÔNG LÊ HIẾU ĐẰNG
Kính gửi: – Các ông Giám đốc Đài Truyền hình Trung ương, TP HCM
- Tổng biên tập các báo Nhân dân, Quân đội Nhân dân, Đại đoàn kết, Công an Nhân dân, Sài Gòn Giải phóng và các báo do sự chỉ đạo của Ban Tuyên giáo Trung ương đã và sẽ đăng bài phê phán bài viết Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh của tôi.
HỒI KÝ ĐỜI TÔI CỦA CỰU TỔNG THỐNG BILL CLINTON - PHẦN 1
CƠN ÁC MỘNG MONICA
Cuốn sách dày 957
trang này, được ông Clinton viết và chỉnh sửa suốt 3 năm qua, được tung ra 1,5
triệu bản (kỷ lục mới đối với loại sách tự truyện) ngay trong lần phát hành đầu
tiên và mang lại cho tác giả một số tiền ứng trước lên đến 10 triệu USD.
0h ngày 22/6, nhiều
nhà sách ở New York và Washington đã không đóng cửa như thường lệ, vì tất cả đều
muốn đưa đến tay bạn đọc cuốn hồi ký "Đời tôi" của cựu tổng thống Mỹ
Bill Clinton, tác phẩm làm dư luận xôn xao vài tháng qua, sớm nhất.
HỒI KÝ ĐỜI TÔI CỦA CỰU TỔNG THỐNG BILL CLINTON - PHẦN 2
Sớm 19/8/1946, dưới bầu trời trong sáng sau
cơn bão hè dữ dội, tôi chào đời ở Bệnh viện Julia Chester, thị trấn Hope, tây
bắc Arkansas, cách biên giới Texas với Taxarkana 52 km về phía đông. Mẹ đặt tên
cho tôi là William Jefferson Blythe III theo tên cha William Jefferson Blythe
Jr., một trong 9 người con của một nông dân nghèo ở Sherman, Texas.
Theo lời các cô, cha tôi luôn cố chăm sóc họ.
Khi lớn lên, ông đẹp trai, chăm chỉ, và là một người thích bông đùa. Ông gặp mẹ
tôi tại Bệnh viện Tri-State ở Shreveport, Louisiana năm 1943 khi bà đang học
làm y tá. Sau này, khi lớn lên, nhiều lần tôi đòi mẹ kể chuyện gặp gỡ, hẹn hò
và hôn nhân của họ. Cha tôi tới thăm ai đó dường như đang nằm cấp cứu tại chiếc
giường mà mẹ tôi phục vụ, và hai người đã nói chuyện, tán tỉnh nhau khi người
phụ nữ kia được điều trị. Trên đường rời bệnh viện, ông chạm vào ngón tay mà bà
đang đeo chiếc nhẫn của bạn trai bà tặng, và hỏi bà đã kết hôn chưa. Bà lúng
búng nói “chưa” - bà vẫn còn độc thân. Ngày hôm sau, ông gửi tặng hoa cho người
phụ nữ kia và làm rung động trái tim của mẹ tôi. Rồi cha hẹn gặp mẹ, giải thích
ông luôn tặng hoa khi chấm dứt mối quan hệ.
HỒI KÝ ĐỜI TÔI CỦA CỰU TỔNG THỐNG BILL CLINTON - PHẦN 3
Trong khi việc học luật diễn tiến tốt đẹp thì
đời sống cá nhân của tôi lại thật rối ren. Tôi vừa chia tay với một cô gái sau
khi cô quyết định trở về quê làm đám cưới với anh bồ cũ. Sau đó lại có cuộc
chia lìa rất đau khổ với một nữ sinh viên luật tôi rất mến nhưng cô lại không
muốn sự ràng buộc...
Tôi đã bắt đầu quen với việc sống một mình và
quyết định sẽ không dính líu với ai khác trong một thời gian xem sao. Thế rồi
có một ngày, tôi đang ngồi ở cuối lớp của giáo sư Emerson, người dạy môn chính
trị và quyền công dân, thì bỗng nhìn thấy một cô gái tôi chưa từng gặp bao giờ.
HỒI KÝ ĐỜI TÔI CỦA CỰU TỔNG THỐNG BILL CLINTON - PHẦN 4
THỜI THƠ ẤU CỦA BILL CLINTON
Lớn lên giữa tình
thương và những dằn vặt nội tâm, trong Bill Clinton đã phát triển một tâm lý
phức tạp, đan xen những thành ý và dục vọng đen tối. Sau này, khi ông trở thành
tổng thống Mỹ rồi vụ việc Monica diễn ra, mẹ ông có lần đã nửa đùa nửa thật:
“Nếu ngoan hơn một chút, thì con tôi trở thành một ông thánh được đấy”.
Bill Clinton đã kể lại
về tuổi thơ trong Đời tôi.
Ba tình thương yêu
Khoảng một năm sau, mẹ
tôi quyết định về lại Bệnh viện Charity Hospital ở New Orleans, nơi bà đã từng
thực tập ngành y tá gây mê. Ngày xưa, các bác sĩ phải tự gây mê cho bệnh nhân,
do đó nhu cầu y tá ngành này cũng rất cao, mang lại sự nể vì cho mẹ và thêm
tiền bạc cho gia đình chúng tôi, nhưng chắc mẹ cũng rất buồn vì phải xa tôi.
Nhưng cạnh đó, thành phố New Orleans là nơi có rất nhiều cám dỗ ngay sau khi
Thế chiến thứ hai chấm dứt. Tôi nghĩ rằng nơi đây cũng không quá tệ đối với một
góa phụ trẻ đẹp đang muốn tìm quên nỗi buồn phiền.
HỒI KÝ ĐỜI TÔI CỦA CỰU TỔNG THỐNG BILL CLINTON - PHẦN 5
HAI CÁCH NHÌN THẾ GIỚI
Trong khi tôi đang gặp hai ông Chirac (Tổng
thống Pháp) và Prodi (Chủ tịch Ủy ban châu Âu), thì nhóm lo vấn đề Trung Đông
bắt đầu họp tại phi trường quân sự Bolling ở Washington, Hillary đón tiếp bà
Laura Bush tại Nhà Trắng, và gia đình chúng tôi đi kiếm nhà tại Washington.
Ngày sau đó, tân Tổng thống Bush đến Nhà Trắng
để có cuộc họp cũng cùng một mục đích như cuộc họp tôi đã có với cha ông ta tám
năm trước. Chúng tôi nói chuyện về cuộc tranh cử, về hoạt động của Nhà Trắng và
vấn đề an ninh quốc gia. Ông Bush đã thành lập một nhóm phụ tá đầy kinh nghiệm
gồm những người đã từng tham dự các chính phủ Đảng Cộng hòa trước đây. Họ tin
rằng những vấn đề an ninh lớn nhất là Iraq và nhu cầu phải có một hệ thống
phòng thủ chống tên lửa cấp quốc gia.
HỒI KÝ ĐỜI TÔI CỦA CỰU TỔNG THỐNG BILL CLINTON - PHẦN 6
CÚ BẮT TAY LỊCH SỬ
Ngày 10/9/1993, tôi loan báo rằng lãnh đạo Do Thái và Tổ chức
Giải phóng Palestine (PLO) sẽ ký thỏa ước tại Nhà Trắng. Vài ngày trước lễ ký,
báo chí hỏi tôi rằng liệu Arafat có được tiếp đón tại Nhà Trắng hay không. Tôi
nói là điều này tùy thuộc vào các phe quyết định xem ai sẽ đại diện cho họ tại
buổi lễ.
Thế nhưng trong lòng tôi rất muốn cả hai ông Yitzhak Rabin (thủ
tướng Israel) và Yasser Arafat (lãnh đạo Palestine) cùng hiện diện vì nếu họ
không có mặt thì không ai trong vùng Trung Đông tin rằng họ hoàn toàn sẵn sàng
thi hành những điều căn bản vừa thỏa thuận xong.
HỒI KÝ ĐỜI TÔI CỦA CỰU TỔNG THỐNG BILL CLINTON - PHẦN 7
BILL CLINTON VÀ BORIS YELTSIN
Cuối tháng 4/1994, cựu tổng thống Richard
Nixon qua đời, đúng một tháng một ngày sau khi viết cho tôi một bức thư rất đặc
biệt, dài bảy trang, về chuyến đi của ông tại Nga, Ukraine, Đức và Anh [...].
Ông lo ngại về tình hình chính trị của tổng
thống Yeltsin và tinh thần bài Mỹ đang gia tăng trong Viện Đuma (1). Ông kêu
gọi tôi hãy quan hệ thân thiện với ông Yeltsin nhưng cũng nên giữ liên lạc với
những thành phần dân chủ tại Nga; cải thiện mục tiêu và cách điều hành viện trợ
quốc tế của Mỹ; và đưa một doanh gia lên điều hành việc vận động nhiều đầu tư
của các công ty tư nhân vào Nga.
HỒI KÝ ĐỜI TÔI CỦA CỰU TỔNG THỐNG BILL CLINTON - PHẦN CUỐI
NGÀY CUỐI CÙNG TRONG NHÀ TRẮNG
Khi tôi trở về nơi cư trú của mình thì trời đã
khuya mà chúng tôi vẫn chưa dọn xong đồ đạc. Chỗ nào cũng thấy nào thùng, nào
hộp, và tôi cũng chưa quyết định là sẽ gửi thùng quần áo mình đi đâu - New
York, Washington hay Arkansas.
Hillary và tôi đều không muốn đi ngủ đêm nay.
Chúng tôi chỉ muốn lang thang từ phòng này sang phòng khác. Chúng tôi cảm thấy
thật vinh dự khi được sống trong Nhà Trắng đêm sau cùng cũng như đêm đầu tiên
chúng tôi trở về đây sau bữa dạ tiệc mừng ngày tuyên thệ nhậm chức tổng thống.
Thật không ngờ chúng tôi đã ở đây tám năm và nay mọi sự đã đến đoạn kết.
Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013
TỔNG HỢP NHỮNG BÀI VIẾT VỀ NHÀ THƠ BÙI GIÁNG - PHẦN 1
Bùi Giáng - Nhà thơ cuối cùng của thế kỷ 20
Nhà thơ Bùi Giáng (1926-1998).
Có lẽ những người yêu thơ Việt Nam vẫn còn nhớ ngày này cách đây 5 năm
(7/10/1998), thi sĩ Bùi Giáng của chúng ta đã trút hơi thở cuối cùng ở Sài Gòn.
Bùi Giáng, không chỉ là nhà thơ, mà đi xa hơn, ông chính là hiện thân của một
"đạo thơ", một "thi sĩ sinh ra giữa cỏ cây và sẽ chết đi giữa cỏ
cây ly kỳ gây cấn"...
TỔNG HỢP NHỮNG BÀI VIẾT VỀ NHÀ THƠ BÙI GIÁNG - PHẦN 2
- Làm sao tao có thể biết được điều đó?
- Nhưng mà mày là người Việt Nam cơ mà!
- Thì chính bởi vì tao là người Việt Nam, tao ờ giữa lòng Việt Nam, tao ở giữa
lòng Việt Nam, nên tao không thể nào nhận ra được tấm lòng ấy
- Mày nói sao tao không hiểu.
- Có gì mà không hiểu, ông Tô Đông Pha đã nói sự tình đó từ lâu rồi: " Bất
thức Lư Sơn chân diện mục, chỉ duyên thân tại tự sơn trung".
TỔNG HỢP NHỮNG BÀI VIẾT VỀ NHÀ THƠ BÙI GIÁNG - PHẦN 3
Chương
7: CUỘC ĐẤU TRANH BẢO VỆ NÀNG KIỀU
Nhưng với một người vừa chân ướt chân ráo đi lập nghiệp như ông, làm sao có tiền để in sách. Vì vậy ông phải xoay xở bằng nhiều cách. Một số người cho rằng Bùi Giáng đã nhờ người bà con đang làm ăn phát đạt lúc đó là bác sĩ Bùi Kiến Tín cho mượn tiền để in sách. Nhưng những người thân cận với Bùi Giáng cho biết ông đã về quê bán tất cả ruộng vườn được thừa hưởng ở Quảng Nam để lấy tiền in sách. Chi tiết này cho thấy Bùi Giáng quả là con người đáng nể phục.
TỔNG HỢP NHỮNG BÀI VIẾT VỀ NHÀ THƠ BÙI GIÁNG - PHẦN 4
Chương
17: ÁM ẢNH NGUYỄN DU VÀ HEIDEGGER
TỔNG HỢP NHỮNG BÀI VIẾT VỀ NHÀ THƠ BÙI GIÁNG - PHẦN 5
MỘT TÂM HỒN MÊNH MANG ẢO DIỆU
Thanh Thảo
Không chỉ làm thơ, dịch tiểu thuyết, viết
sách khảo luận triết học, Bùi Giáng còn viết rất nhiều tùy bút văn học, đặc biệt
là tùy bút về thơ. Đọc những tùy bút này, ta nhìn thấy tâm hồn ông mênh mang ảo
diệu, thăm thẳm như bầu trời. Ông cảm nhận được những điều tinh vi huyền bí nhất
của thi ca. Ông đúng là tri âm của các thi sĩ. Chúng tôi xin giới thiệu một bài
trong số đó, đây là bài Bùi Giáng viết về Tuệ Sỹ, trích trong tập Đi vào cõi
thơ.
MỘT ĐÓM LỬA HỒNG CHO ANH THƯ ĐỖ THỊ MINH HẠNH
ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM HOẠT ĐỘNG BẤT HỢP PHÁP
Nguyễn Ngọc Già - Xu hướng hội nhập
thế giới trở nên tất yếu không gì cưỡng nổi, Việt Nam không còn con đường nào
khác con đường tự do dân chủ. Không những thế, nó là con đường sống còn của dân
tộc Việt Nam đặt trong bối cảnh thế giới hiện nay, khi nhìn lại chỉ còn vài
"quốc gia cộng sản" đi ngược trào lưu tiến hóa của xã hội loài người.
BÙI GIÁNG - MỘT SIÊU SAO TỬNG TỬNG
Trịnh Công Sơn và Bùi Giáng |
TKĐ
Huế là kinh đô của vương triều nhà Nguyễn, nên Huế phải khác thường. Tâm lý
"Đế đô" là tâm lý sang cả, đài các. Ăn thì phải ăn nhiều món, chuẩn bị
cầu kỳ -- Dẫu là muối bảy món -- Mặc thì phải áo dài lượt là khi ra đường; dẫu
là gánh chè bán dạo, áo vá bạc màu. Nói thì phải nói cho sang, chữ nghĩa thưa bẩm
đúng trật tự, không cong đuôi cụp đầu, dẫu có mắng nhiếc ai nặng lời thì cũng
phải có vần có điệu phù hợp với bài bản.
Cách
biểu hiện tình cảm cũng phải đượm mầu quý phái. Có nghịch ngợm thì cũng phải
chòng ghẹo "rím rím". Nghĩa là phải kín đáo, dẫu "có hoang chẳng
giống người thường". Không nói toạc móng heo những ý tưởng riêng tư thầm
kín mà nói ra nửa kín nửa hở. Khi cái trạng thái hư hư, thự thực, nói năng bóng
bẩy, lời lẽ bốn phương, hiểu phương nào cũng đúng, nầy mà đạt đến trạng thái
thăng hoa nghệ thuật thì sẽ trở thành siêu sao "tửng tửng" điển hình
của Huế. Đây là cách kiểu nói ra hay biểu hiện thái độ một cách tự nhiên và tỉnh
táo như đùa như thật; như nghiêm như trêu; như theo như chống, như vui như buồn.
THI TỬU VÀ PHỤNG HIẾN CỦA THI SĨ BÙI GIÁNG
Hoàng Thiên Lãng Tử
Tôi quen biết Thi sĩ Bùi Giáng qua Thầy Nhất Thanh, Họa sĩ
Nguyễn Thiên Chương và Nhà Thư pháp Bùi Hiến (họ hàng với Thi sĩ). Trong nhóm
"Văn Nghệ sĩ Quảng Nam-Đà Nẵng" này với tên gọi là "ĐỒNG NỘI"
hay một từ tương tự như thế lấy trong ý nghĩa: Khúc Nhạc Đồng Quê (truyện của
André Gide) để đặt tên và diễn tả xu hướng chung của nhóm. Trong nhóm trí thức
nghệ sĩ này quy tụ rất nhiều thành phần dưới sự chỉ giáo và nâng đỡ của Đại sư
Quảng Hạnh. Có sinh hoạt giao lưu định kỳ tại một quán cà phê ở ngã tư Bảy Hiền
và hằng năm về sinh hoạt tại Tu viện Từ Nghiêm tại Long Thành, Đồng Nai, nơi ở
của Đại sư Quảng Hạnh.
Một điều dễ nhận thấy khi tiếp xúc với nhóm này là rất đầm ấm và tình cảm. Mỗi khi nhắc đến Thi sĩ Bùi Giáng ai ai trong nhóm cũng yêu quý và trân trọng. Tôi ngạc nhiên là tại sao không ai đứng ra để lo toan và bảo vệ cuộc sống cho Thi sĩ khi tôi nghe những câu chuyện đau lòng xảy ra cho Thi sĩ, đói khát và bị côn đồ đánh đập dã man?
Một điều dễ nhận thấy khi tiếp xúc với nhóm này là rất đầm ấm và tình cảm. Mỗi khi nhắc đến Thi sĩ Bùi Giáng ai ai trong nhóm cũng yêu quý và trân trọng. Tôi ngạc nhiên là tại sao không ai đứng ra để lo toan và bảo vệ cuộc sống cho Thi sĩ khi tôi nghe những câu chuyện đau lòng xảy ra cho Thi sĩ, đói khát và bị côn đồ đánh đập dã man?
BÙI GIÁNG, GIẢI MINH NGƯỜI MINH GIẢI
Bùi Giáng và Trịnh Công Sơn |
Đỗ Lai Thúy
Con người, sống trên đời, như một thi sĩ (Hoelderlin)
Bùi Văn Nam Sơn, nhà triết học và/là một bà con của nhà thơ Bùi
Giáng, có lần, thổ lộ: “Viết đôi lời hay nhiều lời về Bùi Giáng không bằng đọc
Bùi Giáng. Đọc Bùi Giáng không bằng giao du với Bùi Giáng. Giao du với Bùi Giáng
không bằng sống như Bùi Giáng. Mà sống như Bùi Giáng thì thật vui mà thật khó”
(1). Khó vì muốn sống được như ông, muốn giao du được với ông, muốn đọc được ông
để, cuối cùng, viết được về ông, dù chỉ một đôi lời, thì phải minh định được ông,
tức trả lời câu hỏi: Bùi Giáng, ông là ai?
BÙI GIÁNG NHƯ TÔI THẤY
Vâng, tôi không quen biết
Bùi Giáng. Tôi chỉ thấy ông, một cách khá thường xuyên, trong những năm học Ðại
Học Sư Phạm ở Sài gòn. Trong bốn năm từ 1985 đến 1989, tôi sống ở ký túc xá Ðại
Học Sư Phạm, tức trường Vạn Hạnh cũ. Nơi này vừa là chỗ ở vừa là chỗ học của
sinh viên khoa Văn, bên cạnh các lớp học ở cơ sở chính trên đường An Dương
Vương. Bùi Giáng hay lang thang trong sân trường Vạn Hạnh và khu vực quanh cầu,
chợ Trương Minh Giảng.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)