Ngô Minh Hằng - Viết để ghi
nhớ ngày 20/7/1954, ngày cộng sản Việt Nam chia đôi nước Việt Nam tại dòng sông
Bến Hải, và ngày quốc Hận 30/4/1975 ngày cộng sản Việt Nam xua quân
xâm chiếm miền Nam Việt Nam, xô dân tộc và quê hương Việt Nam xuống tận
cùng hỏa ngục. Thân mến gởi đồng bào Việt Nam, mọi tầng lớp, mọi lứa tuổi, quốc
nội và hải ngoại
Này Hồ Chí Minh, từ ngày ông mất
Di sản của ông để lại những gì?
Là giang sơn cống Tàu từng khối đất
Là cách giết người cướp của tinh vi?
Di sản của ông có ngàn kiểu chết
Chết trận, chết tù, chết dọc Trường Sơn
Cải cách, vượt biên, thanh trừng, ám
sát,
Chết tủi chết oan, chất ngất căm hờn...
Triệu triệu oan hồn khắp Nam - Trung -
Bắc
Vẫn réo tên ông đòi lại cuộc đời
Vạn vạn anh hùng yêu thương xã tắc
Bị ông phản lừa, chết thảm ông ơi!
Di sản của ông, nhìn đi, xã hội
Lớp đảng tàn hung mất hẳn tính người
Lớp tuổi trẻ quên giang sơn, nguồn cội
Chỉ biết loạn cuồng, sa đọa, ăn chơi!
Di sản của ông: kinh hoàng nhân loại
Cha bẻ chân con thành kẻ tật nguyền
Bắt trẻ đi xin, lừa lòng nhân ái
Tiền đem về cha uống rượu say điên
Di sản của ông: luân thường hư hoại
Người mẹ mê tiền rao bán trinh con!
Áo trắng nữ sinh nhởn nhơ làm gái
Trung nghĩa, lương tâm, đạo đức không
còn!
Di sản của ông: chư hầu, đốn mạt
Tàu giết dân mình đảng vẫn an nhiên
Tàu chiếm đất, đảng câm mồm cúi mặt
Ô nhục giang sơn, tủi hổ dân hiền!
Di sản của ông: quê hương máu lệ
Một đảng cướp ngày bằm nát non sông
Và một nhà tù, cai tù, đồ tể
Nên Việt Nam tôi: oan khổ chất chồng...
Đừng nói nữa, vì mọi người đã biết
Kẻ tội đồ dân tộc chính là ông!
Sẽ có một ngày toàn dân nước Việt
Ảo tưởng đập tan, viết sử Lạc Hồng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét