Tôi không có ý định nhắc đến Tướng Giáp nữa, bởi công tội của
ông thì đã quá rõ ràng khi nhìn vào xã hội Việt Nam hôm nay đang vô cùng loạn lạc. Đạo
đức gia đình, xã hội suy đồi đến mức không thể suy đồi hơn được nữa. Trộm cướp,
hãm hiếp, giết người xãy ra từng ngày từng bữa trên khắp mọi miền đất nước, cha
hãm hiếp con gái, vợ giết chồng để dễ bề thông dâm với tình nhân, vợ bí thư xã
giết chủ nợ để quỵt tiền vay ăn chơi đàn đúm… Và một đất nước khốn khó, đói nghèo, tụt hậu hàng thế kỷ
so với các nước láng giềng, nhân sỹ, trí thức thì nhược hèn chỉ biết khom lưng
cúi đầu trước bạo quyền cộng sản, chỉ biết làm ngơ trước hiểm họa cả dân tộc sắp
bị Hán hóa, sắp phải trở lại thời kỳ Bắc thuộc lần thứ 3… Như vậy, khỏi nói ra
thì ai ai cũng hiểu rằng cả tứ trụ công thần của chế độ cộng sản Việt Nam là HỒ,
CHINH, ĐỒNG, GIÁP thực ra là công thần hay tội đồ của dân tộc. Vì vậy mà tôi đã
quyết định không phí hoài thời gian và công sức để viết về tướng Giáp nữa, mà cứ
để cho lịch sử và các thế hệ người Việt phán xét những kẻ tội đồ, đã mang vô vàn đau thương tang tóc đến cho giống nòi, cho đất nước.