Tiến Sỹ Jonathan London |
“… chưa bao giờ trong
lịch sử đương đại của Việt Nam các quan điểm chính trị khác nhau lại được thảo
luận một cách nghiêm túc và cởi mở như hiện nay.
Tôi nghĩ rằng, bất kể những gì sẽ xảy ra trong những tháng tới, đã
có sự thay đổi đáng kể tại Việt Nam trong đó đề tài chính trị được dân chúng cả
nước đột ngột quan tâm.”
TIẾN SĨ JONATHAN LONDON THUỘC ĐẠI HỌC THÀNH PHỐ HỒNGKÔNG TRÒ
CHUYỆN VỚI PHÓNG VIÊN ĐÀI PHÁT THANH ABC-ÚC
Nguyễn Hùng, Trần Hoài Nam ghi lại và phỏng dịch
Ngày 04 tháng 05 năm 2013
Phóng viên đài phát thanh ABC Richard Aedy:
Bây giờ là
chuyện Việt Nam.
Chính phủ Việt Nam muốn sửa đổi hiến
pháp. Hiến pháp nước này được viết vào năm 1946 và đã được sửa đổi 4
lần kể từ đó, và lần tu chỉnh gần đây nhất là vào năm 1992.
Từ tháng Giêng đến cuối tháng này, chính phủ đã đề nghị dân
chúng cả nước đóng góp ý kiến về sửa đổi dự
thảo hiến pháp, nhưng đảng Cộng sản (VN) đã không được hài lòng
với những ý kiến được các tầng lớp dân chúng kiến
nghị. Tổng bí thư đảng Cộng sản Nguyễn Phú Trọng đã phê
phán các ý kiến sửa đổi dự thảo hiến pháp là “thể
hiện sự suy thoái tư tưởng chính trị và đạo đức ở Việt Nam
“. Như vậy, những điều gì đang xảy ra?
Tôi cùng tham gia phân tách sự kiện này với
Tiến sĩ Jonathan London, phụ tá giáo sư của Phân khoa Nghiên
cứu Châu Á và Quốc tế, Đại học Thành phố Hồng Kông.
Jonathan, xin chào anh tham gia chương
trình.
Tiến sĩ Jonathan London:
Cảm ơn anh rất nhiều đã cho phép tôi tham gia chương trình.
Chúng ta hãy bắt đầu. Tại sao? Tại sao chính phủ muốn thay đổi hiến pháp?
Vâng, tôi nghĩ rằng
nhiều chính quyền độc tài, trong đó có Việt Nam, tin vào việc thỉnh thoảng thay
đổi hiến pháp, không phải chỉ để bảo đảm Hiến pháp phù hợp với đòi hỏi của
chính quyền mà còn là cách để cố gắng hợp pháp hóa thêm sự
cai trị độc quyền của họ dưới con mắt của dân chúng.
Cụ thể đảng và nhà nước cộng
sản Việt Nam muốn thay đổi những gì?
Một số điều khoản được
đem ra thảo luận có liên quan đến quá trình chuyển đổi của Việt Nam sang nền
kinh tế thị trường, và như bạn đã biết, về cơ bản Việt Nam đã đi theo nền
kinh tế thị trường hơn hai mươi năm qua kể từ lần sửa đổi Hiến pháp sau cùng
(1992). Một số khía cạnh của hiến pháp cũ do đó cần phải điều chỉnh hay sửa đổi
cho phù hợp hơn.
Theo như tôi hiểu
được, có một sửa đổi trong hiến pháp mà từ
đó sẽ tăng cường tối đa sự kiểm soát gắt gao của đảng cộng
sản đối với nhà nước?
Vâng, trong những lần
sửa đổi hiến pháp trước đây, việc đảng cộng sản giành toàn bộ quyền lực chính
trị được nêu rõ trong Điều 4. Quyền lực tuyệt đối này cũng được ghi trong lời
mở đầu của bản hiến pháp rằng đảng cộng sản là lực lượng duy nhất và không thể
thiếu trong đời sống chính trị và xã hội của Việt Nam do đó phần cơ bản của hiến pháp đã được dùng để khẳng định uy
quyền tối thượng của đảng.
Và quân
đội phải chấp hành và bảo vệ đảng thay vì bảo vệ
đất nước,có phảinhư vậy không?
Đúng như vậy. Trong hầu hết các quốc gia độc đảng, hiến pháp của họ chủ ý
nói rõ ràng rằng quân đội và chính quyền là thuộc cấp của đảng. Trường hợp của
hiến pháp Việt Nam cũng y như vậy.
Anh vừa mới đề cập rằng sửa đổi hiến pháp là để
phù hợp với tình hình kinh tế đã chuyển hướng thành nền kinh tế thị
trường kể từ lần sửa đổi hiến pháp lần cuối. Như vậy những
cải cách theo hướng kinh tế thị trường đã có dẫn đến một xã
hội công bằng hơn không?
Việt Nam đã trải qua
hơn hai thập niên tăng trưởng kinh tế nhanh chóng và hầu hết người dân đã cùng
nhau được hưởng lợi rất đáng kể về vật chất. Điều không tốt xảy ra
trên con đường phát triển kinh tế là nó tạo ra sự bất bình đẳng, và một số dấu
hiệu cho thấy sự bất bình đẳng về thu nhập và tài sản cá nhân đã gia tăng đáng
kể và tệ hại hơn trong vài năm qua. Những gì xảy
ra gần đây làm chậm mức độ tăng trưởng kinh tế của Việt Nam là do từ hậu
quả của sự trì trệ của nền kinh tế thế giới và luôn cả tình trạng bất ổn kinh
tế vĩ mô của hệ thống kinh tế Việt Nam có liên quan đến việc quản lý kinh tế
trong đó có nhiều sai phạm. Và những bất ổn kinh tế vĩ mô
đó gây ra tình trạng mất tin tưởng trong nhân dân, và tăng sự bực tức của
dân chúng ngoài xã hội. Bao trùm trên những vấn đề không tốt này,
dân chúng càng ngày càng cảm thấy rằng tham nhũng đã thực sự tràn lan
tất cả trong toàn bộ chính phủ làm cho nhà nước không chỉ không hiệu quả trong
việc quản lý nền kinh tế mà còn vô trách nhiệm và thiếu tầm nhìn thấu đáo cho
tương lai của Việt Nam.
Được rồi, Jonathan,
tôi đã tự kìm giữ phát biểu của mình cho đến thời điểm này.
Nhưng dầu cho có như vậy , theo anh những đề
nghị và nhận xét nào về những thay đổi dự thảo hiến pháp
đã làm cho lãnh đạo của đảng bực bội?
Vâng, đầu tiên tôi có
thể nói rằng theo họ dự định, việc phát động chương trình
tham vấn cộng đồng nhân dân chỉ là một sự kiện mang tính cách nghi thức, và họ
nghĩ rằng sẽ chỉ có một vài phát biểu không thuận lợi nhưng thực tế cho thấy có
vẻ đây là những phản ứng rộng rãi từ cộng đồng khắp nơi mà đảng cộng sản
và nhà nước đã không lường trước được.
Điều đã xảy ra là
sự xuất hiện đồng loạt và sự ủng hộ mạnh mẽ cho những yêu cầu cải
cách toàn bộ hiến pháp và cải cách chế độ chính trị. Sự viêc bắt đầu với một bản kiến nghị có chữ ký của một
nhóm 72 nhân sĩ trí thức và những nhân vật quan trọng trong cộng đồng. Hầu
hết trong số những người ký tên đầu tiên có liên quan mật thiết với đảng và nhà
nước. Những đề nghị của họ bao gồm việc bãi bỏ Điều 4
trong đó công nhận đảng cộng sản là lực lượng chính trị tối cao và không thể
tranh cãi, loại bỏ điều khoản khẳng định quân đội phải trực thuộc sự lãnh đạo
của đảng cũng như loại bỏ các lời mở đầu của hiến pháp ghi nhận quyền lãnh đạo
tất yếu của đảng (cộng sản), thực hiện các cải cách hiến pháp để bảo đảm các
quy định của pháp luật mà Việt Nam hiện nay không có. Thực sự mà
nói, đây chỉ là một đề nghị cổ điển theo đó Việt Nam
cần một hiến pháp dân chủ đa đảng nhưng chính điều đó đã đưa đến sự giận
dữ của đảng.
Như vậy từ việc đảng (Cộng sản Việt Nam)
đưa ra bản dự thảo hiến pháp của họ trong
đó chủ yếu tập trung vào việc phản ảnh nền kinh tế thị
trường rồi sau đó một nhóm, đúng ra phải nói là một nhóm nhỏ các
nhà trí thức, công bố một bài tham gia ý kiến trong đó họ muốn được nói
đến những vấn đề quan trọng hơn nhiều. Như vây đã có
cái gì đó khác lạ xẩy ra, có phải không? Ngay cả viêc
khoảng hơn bảy mươi trí thức đứng ra ký tên bản kiến nghị đã trở
thành một phong trào quần chúng. Làm thế nào mà điều đó đã xảy
ra đựơc?
Vâng, có một vài sự kiện.
Thứ nhất, kiến nghị sửa đổi hiến pháp đầu tiên được 72 nhà trí
thức biên soạn và ký tên bắt đầu được sự hỗ trợ sau khi được lưu hành rộng rãi
trên Internet và số lượng người ký vào bản kiến nghị tăng lên nhanh chóng.
Tuy nhiên, một trong những
điều gây ra nhiều tiếng vang xuất phát từ hậu quả của bài phát biểu mà Tổng bí
thư đảng Cộng sản, ông Nguyễn Phú Trọng tuyên bố trong buổi nói chuyện trước
một số cán bộ chính trị cấp tỉnh, trong đó ông phàn nàn rằng có những
luồng ý kiến suy thoái tư tưởng chính trị và hành vi phi đạo đức của một số
người có liên quan đến yêu cầu sửa đổi hiến pháp. Một nhà báo
trẻ, anh Nguyễn Đắc Kiên, ký giả cho một tờ báo tin
tức tương đối ít tiếng tăm gọi là “Gia đình và Xã hội”
đã viết bài tranh luận đăng trên trang mạng của mình trả lời những nhận xét của
Tổng bí thư và được các đài truyền hình nhà nước phổ biến. Anh ta đã tấn công thẳng thừng, trong đó anh ta nói rằng ông
Tổng bí thư của đảng hoàn toàn sai lầm trong cảm nghĩ của ông ta. Tuy
nhà báo Nguyễn Đắc Kiên bị mất việc làm ngay ngày hôm sau – điều đó không có gì
là bất ngờ- anh cũng đã khẳng định rằng Việt Nam cần phải từ bỏ các hạn chế tự
do tối thiểu, cho phục hồi quyền tranh luận chính trị và cần soạn thảo bản hiến
pháp mới dựa trên nền dân chủ đa đảng. Sau việc làm của anh, các hoạt
động phê phán góp ý đã bùng nổ nhanh chóng, và đã có hơn mười nghìn chữ ký ủng
hộ bản kiến nghị đầu tiên (Kiến nghị 72) tại thời điểm này.
Hành động gần đây nhất
của đảng và nhà nước là cố gắng triệt hạ uy tín của những người tham gia soạn
thảo và ký tên tham gia kiến nghị như họ vẫn thường làm, và gọi những người kêu gọi cải cách sâu rộng bản hiến pháp là
đại diện (trích) “thế lực thù địch” (hết trích). Dù họ đã cố
gắng bưng bít chặt tất cả những ý kiến đóng góp của nhân dân, nhưng dầu sao
trong lúc này đã có một số tiến triển thực sự đáng chú ý và gây ấn tượng trong
sinh hoạt chính trị của Việt Nam qua lần sửa đổi hiến pháp này.
Vậy thì những gì … đặc
biệt đã xảy ra sau lúc đó?
Vâng, đến lúc này thì chưa
có ai bị bắt giữ nhưng điều đó vẫn có thể sẽ xảy ra. Thực sự ra, như anh đã
biết rồi, điều quan trọng nhất là vô hình chung chưa bao giờ chúng ta nhìn thấy
những điều rất khích lệ như thế này xảy ra ở Việt Nam, nhưng chúng ta cũng sẽ thật ngu ngốc nếu mình tiên đoán rằng nó sẽ
đưa đến những sửa đổi hiến pháp quan trọng. Những sinh hoạt này
chỉ nên coi là một giao điểm tốt trong sự phát
triển văn hóa chính trị mới tại Việt Nam, bởi vì chưa bao giờ trong lịch sử đương đại của Việt Nam các quan
điểm chính trị khác nhau lại được thảo luận một cách nghiêm túc và cởi mở như
hiện nay.
Tôi nghĩ rằng, bất kể
những gì sẽ xảy ra trong những tháng tới, đã có sự thay đổi đáng kể tại
Việt Nam trong đó đề tài chính trị được dân chúng cả nước đột ngột quan tâm. Bạn
phải biết đây là một nước có tiềm năng đi lên rất to lớn và người dân đã có rất nhiều nỗi thất vọng đối với tình trạng
quản lý yếu kém, thiếu tinh thần trách nhiệm và không đủ năng lực của chính
quyền từ trung ương đến địa phương, làm ảnh hưởng tai hại đến tương lai của đất
nước. Đó là vấn đề thực tế tại Việt Nam và mọi người cảm nhận
viêc có được cơ hội tìm ra khoảng trống trong không gian chính trị của họ.
Jonathan London, Phân khoa Nghiên cứu châu Á và Quốc tế, tại Đại
học Thành phố Hồng Kông.
Bản tiếng Việt © Ba Sàm 2013
Tài liệu tham khảo và chương trình phát thanh tiếng Anh radio
ABC- Úc được ghi lại:
ABC reporter Richard Aedy:
Now to Vietnam.
The government there wants to change the constitution. It was
written in 1946 and was amended 4 times since, and most recently in 1992. From
January to the end of this month the government has asked for public comment on
the draft amendment, but it hasn’t been pleased with the comments that
have come in. Party’s Secretary Nguyen Phu Trong said some of the comments
(quote) “show the decline of political thought and morality in Vietnam”.
So,What is going on?
I’m joined with Dr Jonathan London, assistant professor of
Department of Asian and International Studies, City University of Hong Kong.
Jonathan, welcome to the program
Dr Jonathan London: Thank you very much for having me.
Let’s start. Why is it? Why the government want to alter the
constitution?
Well, I think that many authoritarian governments, Vietnam
included, have believed in to occasionally make constitution changes, not only
to insure the constitution is in line with the demand of the government but
also is the way of trying to boost their legitamicy of the government in the
eyes of their population.
What does it want to change, specifically?
Some of the items that were up for discussion relate to
Vietnam’s transition to the market economy, and, you know, essentially Vietnam
has been under the market economy for the last twenty years since the last
constitutional revision. There are some aspects of the constitution that
require adjustment or amendment to make them more suitable.
There is also though, as I understand, an amendment that would
completely reinforce the grip of the communist party on the State?
Well, in the last several alternations of the constitution, the
communist party’s claim its political authority is fairly established in
Article 4. It is also stated in the preamble of the constitution that the party
is the indispensable force in Vietnam’s politic and social life and so a
fundamental part of the constitution is to assert the supremacy of the party.
And the army is subject to the party rather to the state, isn’t
it?
That’s right. As in most one party states, the constitution
specifically states the military and state are subordinates of the party, it’s
the same in the case of Vietnam’s constitution as well.
Now, you mentioned that it brings in line more with the fact
that it’s a market economy and pretty much it has been since the last amendment
was made. So those reforms making to the market economy, have they led to,
well, to a fairer society?
Vietnam has experienced over two decades rapid economic growth
and most of the population have benefited very significantly in the same
tangible improvement. And what occurred along the way is it creates inequality
and some indications that inequality of incomes and assets are actually
intensified within the last several years. And what occurred recently is slow
down of Vietnam economic growth due to both development of world economy and
also system’s macro-economic turbulence in Vietnam are related to economic mismanagement,
and some of its macro-economic turbulences have been generating economic
insecurity among the population, exasperating social vulnerability. Now
overlaying this, it has been an increasing sense that corruption has really
taken whole of the government and make it not only ineffective in managing the
economy but also unaccountable and lacking of clear vision for Vietnam’s
future.
Right, I have been holding myself back, Jonathan, until this
point. But given that, what are the suggestions and comments on the proposed
constitutional changes that are so upset the party’s leader there?
Well, firstly I would say that the launching of public
consultation was intended to be a ritualistic event that there will be some
minor expressions of disapproval but it was more something like a generally
state mass which the party and State have not anticipated. What it has gotten
is a remarkable out-pouring of supports for major constitutional reform and
major political reform. They were started with a petition signed by a group of
72 notible intellectual and public figures. Most of them have long and strong
tie with the party and State. And their suggestions include the abolishment of
Article 4 which recognises the communist party is the supreme and indisputable
political force, getting rid of the Article which states the army should be the
subordinate of the party as well as getting rid of the preamble of the
constitution which resolves the indispensability of the (communist) party, also
undertaking the constitutional reform to ensure the rule of law which Vietnam
presently doesn’t have. Really it was a classic recommendation that Vietnam
adopts a multi-party democratic constitution they drew the party’s ire.
Yes, so the party puts out its draft which primarily focus on
reflecting the fact it is market economy having it reflecting in the
constitution. And instead the group, in fact a small group of intellectuals it
has to be said, published something, it says actually we want to say much more
important things. But there is something different, isn’t it? Even with seventy
odd intellectuals signing something like that and became something, I don’t
know, a more mass movement. How was that happened?
Well, there were a few things. Firstly, the initial petition
that was signed by the 72 intellectuals started to gather support as it was
circulated in the internet and increasing the number of people signed the
petition. One of the dramatic things, however, occurred in the aftermath of the
speech that General secretary of the (Vietnamese) Communist party, Nguyen Phu
Trong, made to some provincial political officials in which he complained that
there are ideological retrograde tendency and even unethical behaviour among
some of the people who involved in asking for constitutional reform. A young
journalist, Nguyen Dac Kien, who writes for a relatively obscured news paper
called “Family and Society” went on line, and on his webpage he responded to
the party general secretary’s remark that was televised. He launched a
scavenging attack in which he actually said the party’s general secretary is
completely wrong in his sentiment. And Nguyen Dac Kien, the journalist, who
lost his job, no surprise there the day after, reiterated Vietnam needs to
abandon out (restriction) for the competition and draft the constitution based
on multi-party democracy. And that, in turn, was followed by an explosion of
activities that went viral and the original petition has up-warded to more than
ten thousand signatures at this point in time. Most recently the party and
state tried to discredit the signatories of the petition and have tried to
suggest, as they often do, that many people call for fundamental reform
represent (quote) “hostile forces” (unquote). So they tried to bottle it all
up. But in the meantime there have been some really remarkable and impressed
development in Vietnam’s politics around this constitutional reform.
So what…what has specifically happened since then?
Well, there have been no arrest yet, that might well happen,
really the most significant thing is intangible which is, you know, Vietnam has
never seen anything quite like this, and we would be foolish to predict it
would resolve in any important constitutional reform. They represent a credit
juncture of sort in the development of Vietnam’s political culture. Because
never in Vietnam’s contemporary history has politic being discussed in a quite
critical and open manner. I think, regardless what will occur in the next
month, it has a significant development in that politic in Vietnam is all of a
sudden interested. You know this is the country with enormous up-potential and
there are lots of frustrations that problems with government and with the lack
of accountability and incompetent are hurting the future of the country. It’s
really tangible in Vietnam and people are sensing the opportunity of finding
their political void.
Jonathan London, Department of Asian and International Studies,
at the City University of Hong Kong.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét