Thiện Ý
Thấm thoát mà đã 49
năm kể từ biến cố ngày 1-11-1963, một số Tướng Tá quân đội Việt Nam Cộng Hòa đã
làm cuộc đảo chánh quân sự và sát hại dã man Tổng Thống Ngô Đình Diệm và bào
huynh Ngô Đình Nhu trong cương vị cố vấn chính trị. Mặc dầu lịch sử đã sang trang,
song những di hại khởi đi từ biến cố này đã là một trong những nguyên nhân đưa
đến thực tế tồi tệ hôm nay: Miền Nam tự do mất vào tay Việt cộng, nhân dân Việt
Nam trên cả nước đã phải sống dưới ách một chế độ độc tài toàn trị cộng sản đã
37 năm qua và vẫn đang phải tiếp tục sống dưới chế độ tàn hại này chưa biết đến
bao giờ.
Chính vì vậy mà nhiều
người, trong đó có chúng tôi tự hỏi: Nếu như ngày ấy Tổng Thống Diệm không bị
lật đổ và sát hại, Việt Nam có tránh được thực tế ngày càng tồi tệ như hôm nay không?
Bài viết nhan đề “Nếu
Tổng Thống Diệm không bị lật đổ và sát hại, Việt Nam sẽ ra sao” chúng
tôi đã viết năm 1996 và đã đăng tải trên Nguyệt san Dân Ta ở Houston, texas,
Hoa Kỳ, là một suy tư cá nhân để tìm câu trả lời cho một giả định lịch sử này.
Bài viết lần lượt
trình bầy:
- Từ một biến cố lịch
sử đưa đến cái chết cho một vị Tổng Thống.
- Đến một giả định
lịch sử: Nếu Tổng Thống Diệm không bị lật đổ và sát hại, Việt Nam sẽ ra sao?
- Kết luận.
I/- TỪ MỘT BIẾN CỐ LỊCH SỬ
ĐƯA ĐẾN CÁI CHẾT CHO MỘT VỊ TỔNG THỐNG.
Lịch sử ghi nhận rằng:
Ngày 1-11-1963, với sự gợi ý, cho phép và ngầm hổ trợ, cam kết của chính phủ
Hoa Kỳ, một nhóm Tướng Tá Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa đã thành công trong việc
đảo chánh lật đổ và sát hại Tổng Thống Ngô Đình Diệm, đưa đến sự cáo chung nền
Đệ Nhất chế độ Việt Nam Cộng Hòa (1956-1963), khai sinh nền Đệ Nhị Việt Nam Cộng Hòa (1963-1975) tại Miền Nam Việt Nam.
Cuộc đảo chánh quân sự
này đã đưa đến cái chết bi thảm cho một vị Tổng Thống tiên khởi của chế độ Việt
Nam Cộng Hòa, vốn có tiếng là thanh liêm chính trực, có đạo đức và tác phong
lãnh đạo. Cùng bị sát hại với Tổng Thống là bào đệ Ngô Đình Nhu, Cố vấn của
Tổng Thống, một nhà chính trị uyên thâm, mưu lược và có viễn kiến.
Lý do mà các Tướng Tá
làm đảo chánh đưa ra là vì chế độ Ngô Đình Diệm là chế độ độc tài gia đình trị,
chủ trương tiêu diệt đối lập chính trị, kỳ thị và đàn áp tôn giáo; lại có âm
trực tiếp thương lượng với chế độ Cộng sản Bắc Việt về một giải pháp chính trị
cho Việt Nam, làm cho công cuộc chống cộng sản ở Miền Nam có thể bị lâm nguy.
Vì vậy cần phải lật đổ chế độ Diệm để có điều kiện củng cố phát triển một chế
độ dân chủ đích thực tại Miền Nam, để công cuộc chống cộng ở Miền Nam hữu hiệu
và bảo đảm cho chiến thắng cuối cùng của chính nghĩa quốc gia ở Miền Nam đối
với ngụy nghĩa cộng sản Bắc Việt.
Nếu quả đúng như những
lý do và mục đích mà các Tướng Tá đảo chánh đưa ra, thì đảo chánh đúng là điều
cần thiết, nên làm và cần phải làm. Và cái chết bi thảm của anh em cố Tổng
Thống Diệm cũng như sự hy sinh mạng sống của các quân sĩ tham gia đảo chánh và chống
đảo chánh ngày ấy (1-11-1963) coi như là giá máu tương xứng để đổi lấy những điều tốt đẹp hơn
cho nhân dân Miền Nam, cho Đất nước và Dân Tộc Việt.
Thế nhưng, thực tế
những tháng năm sau đó đã cho thấy nhiều lý do ngụy tạo và các mục tiêu cuộc
đảo chánh đưa ra đã không thực hiện được: Chế độ dân chủ đích thực ở Miền Nam
đã không củng cố và phát triển được sau đảo chánh mà đôi lúc còn tệ hại hơn
nhiều so với chế độ “Độc tài gia đình trị” trước đó; công cuộc chống cộng bảo
vệ Miền Nam đã không hữu hiệu và bảo đảm hơn cho chiến thắng cuối cùng, mà đảo
chánh đã mở đầu cho một giai đoạn suy thoái chính trị, suy yếu quân sự và suy
đồi toàn diện ở Miền Nam, tạo điều kiện thuận lợi cho đối phương cộng sản Bắc
Việt thôn tính Miền Nam.
Như mọi người đã biết,
cầm đầu cuộc đảo chánh ngày 1-11-1963 là Tướng Dương Văn Minh, cũng là người
trực tiếp ra lệnh cho một tùy viên thân tín (Đại Úy Nhung) sát hại dã man anh em
cố Tổng Thống Diệm trong lòng chiếc thiết vận xa M.113 trên đường đón đưa Tổng
Thống và bào đệ Ngô Đình Nhu từ Nhà thờ Cha Tam ở Chợ Lớn về Bộ Tổng Tham Mưu
Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa, nơi đặt bản doanh của các Tướng Tá cầm đầu đảo
chánh.
Như là con người của
định mệnh, mười hai năm sau (1963-1975), ngày 30-4-1975, một lần nữa. Tướng Dương Văn Minh lại được
ngoại bang (người Mỹ) tuyển chọn làm công việc bàn giao một nửa đất
nước còn lại cho đối phương Cộng sản Bắc Việt, khai tử chế độ Việt Nam Cộng
Hòa, như đã từng khai tử Đệ Nhất chế độ Việt Nam Cộng Hòa trước đó vào ngày
1-11-1963. Chính con người của định mệnh này đã được ngoại bang (Hoa Kỳ) trao cho một
trách nhiệm lịch sử: Mở đầu và kết thúc một quá trình triệt tiêu chế độ Việt
Nam Cộng Hòa theo đúng ý đồ của Mỹ.
Chiến tranh Việt Nam
kết thúc sau khi Hoa kỳ đã “rút ra khỏi cuộc chiến một cách danh dự” vài năm
trước đó, thông qua bản Hiệp Định Paris ngày 27-1-1973 về chấm dứt chiến tranh
lập lại hòa bình cho Việt Nam. Một Hiệp định được coi như bản án tử hình chế độ
Việt Nam Cộng Hòa được Hoa Kỳ và Việt cộng hợp soạn, ép Việt Nam Cộng Hòa phải
ký vào, để sau cùng Tướng Dương Văn Minh làm nhiệm vụ đao phủ, bắn phát súng ân
huệ cuối cùng. Đất nước Việt Nam được thống nhất trong hòa bình, nhưng nhân dân
Việt Nam trên cả nước đều bị ném vào một thảm trạng mới, thảm trạng trong hòa
bình theo nghĩa không còn nghe tiếng súng, nhưng cả nước phải sống dưới một chế
độ độc tài tàn bạo tiêu biểu nhất của thời đại, chế độ độc tài toàn trị cộng
sản. Trong chế độ tàn hại này, quyền tự do và các nhân quyền, dân quyền cơ bản
đều bị tước đoạt hay hạn chế tối đa. Đất nước, con người và xã hội bị suy đồi
toàn diện. Lịch sử Việt Nam đã sang trang với một trang sau tệ hại, suy đồi hơn
trang trước. Đó là thảm trạng không may cho lịch sử, con người và đất nước Việt
Nam. Hậu quả này, ai phải chịu trách nhiệm trước lịch sử?- (Lịch sử sẽ có câu
trả lời mai hậu).
Thấm thoát mà đã gần
nửa Thế kỷ kể từ ngày đảo chánh Mùng 1-11-1963, đưa đến cái chết thảm thương
cho một vị Tổng Thống đầy lòng nhân ái: Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Hàng năm
trong cũng như ngoài nước, nhũng người tin yêu, ngưỡng phục Ông vẫn thường âm
thầm hay công khai cầu nguyện cho Ông và tôn vinh Ông như một nhà ái quốc chân
chính đã “Vị quốc vong thân”. Theo thời gian năm tháng, ngày càng có thêm nhiều
người ngưỡng mô Ông khi thấy thực tế ngày một khẳng định: Chí sĩ Ngô Đình Diệm
quả là một nhà ái quốc chân chính, một lãnh tụ chính trị tài đức, tiêu biểu cho
ý chí bất khuất quật cường, tinh thần độc lập tự chủ của dân tộc Việt Nam, đã
sống, chiến đấu và hy sinh mạng sống cho lý tưởng “Tự Do Dân Chủ, Độc Lập Dân
Tộc”.
Đứng trước một thực
trạng Đất nước ngày một suy đồi toàn diện, kể từ sau ngày đảo chánh lật đổ, sát
hại Tổng Thống Diệm, nhất là thảm trạng ngày nay khoảng 90 triệu nhân dân Việt
Nam đã và đang phải sống dưới ách chế độ độc tài toàn trị Việt Cộng, nhiều
người tin yêu và ngưỡng mộ Ông, đã tỏ ra nuối tiếc rằng: Nếu như ngày ấy Tổng
Thống Diệm không bị lật đổ và sát hại, tình hình Miền Nam Việt Nam phải khác,
không thể có ngày 30-4-1975 và lịch sử Việt Nam đã biến chuyển theo một chiều
hướng tốt đẹp hơn cho Đất nước và Dân Tộc Việt. Vì sao?
II/- ĐẾN MỘT GIẢ ĐỊNH LỊCH
SỬ:
NẾU TỔNG THỐNG DIỆM KHÔNG
BỊ LẬT ĐỔ VÀ SÁT HẠI, VIỆT NAM SẼ RA SAO?
Giả định lịch sử này
chỉ có được với những điều kiện tiên quyết là: Người Mỹ giữ đúng cương vị của
một nước đồng minh (khác với Đế quốc thực dân), tôn trọng độc lập
chủ quyền chế độ Việt Nam Cộng Hòa là một quốc gia độc lập, không can thiệp vào
công việc nội bộ của VNCH, nhất là chỉ hổ trợ mà không trực tiếp chỉ đạo, đưa
quân tham gia cuộc chiến tranh chống lại cuộc xâm lăng Miền Nam Việt Nam của
Cộng sản Bắc Việt. Nếu không thì ít ra mọi ý đồ can thiệp vào công việc nội bộ
của VNCH của Hoa Kỳ phải không được người Việt Nam nào tiếp tay thực hiện.
Chẳng hạn như khi
người Mỹ muốn lật đổ Tổng Thống Diệm, ngày 1-11-1963 sẽ không xẩy ra cuộc đảo
chánh quân sự, nếu các Tướng Tá quân đội VNCH lúc bấy giờ cảnh giác không nghe
lời khuyến dụ, mua chuộc kích động của cơ quan tình báo Hoa Kỳ (CIA). Tất cả đều ý thức rằng
quyền lợi Đất nước và Dân tộc là tối thượng, nguy cơ cộng sản thôn tính Miền
Nam là quan trọng hàng đầu, và thấy được ý đồ thực sự này của ngoại bang: Mỹ
muốn xử dụng họ như một công cụ để thành đạt ý đồ triệt hạ Tổng Thống Diệm vì
Ông đã hành xử năng quyền Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa như là một quốc gia độc
lập, có chủ quyền lãnh đạo đất nước đối nội cũng như đối ngoại, trong đó công
cuộc chống cộng bảo vệ chế độ VNCH và phần đất Miền Nam tự do là ưu tiên hàng
đầu. Những lý do trọng yếu mà người Mỹ đưa ra như là khuyết điểm không thề sửa
chữa khác hơn là một cuộc lật đổ Tổng Thống Diệm, thực ra chỉ là những lý do
ngụy tạo để kích động mà thực chất phải lật đổ chỉ vì Ông Diệm đã dám chống lại
sự áp đặt chính sách cai trị và chỉ đạo cuộc chiến chống Cộng của Mỹ, biến
chính quyền VNCH như một công cụ chống Cộng của Mỹ, chống Cộng theo sách lược
và sự chỉ đạo trực tiếp của Mỹ, làm mất chính nghĩa quốc gia của chính quyền và
quân dân Miền Nam Việt Nam.(Thực
tế quả đúng như vậy sau khi lật đổ TT. Diệm, Mỹ đưa quân vào Miền Nam, đối
phương Việt cộng khai thác triệt để chính nghĩa dân tộc chống ngoại xâm…).
Vậy thì, một giả định
lịch sử, nếu Tổng Thống Diệm không bị lật đổ và sát hại, tình hình Việt Nam sả
ra sao?
Theo suy luận, nhận
định của chúng tôi và có lẽ cũng là của nhiều người Việt Nam sau cuộc chiến
Quốc-Công (1954-1975), căn cứ trên những sự kiện, biến cố diễn
ra từ sau cuộc đảo chánh 1-11-1963 đến khi Miền Nam sụp đổ, bị CSBV thôn tính,
câu trả lời là: Nếu Tổng Thống Diệm không bị lật đổ và sát hại thì:
1.-Chế độ Việt Nam
Cộng Hòa ở Miền Nam Việt Nam sẽ được cải thiện từng bước, ngày một vững mạnh và
tồn tại cho đến hôm nay.
- Vì cái tội “Độc tài
gia đình trị” nếu có lớn thì không thể lớn hơn sự sống còn của Miền Nam Việt
Nam trước hiểm họa cộng sản và hoàn toàn có thể cải sửa được bằng phương cách
khác hơn. Chẳng hạn, dưới áp lực gia tăng vừa đủ của Hoa Kỳ, đồng minh, đòi hỏi
chính đáng của các chính đảng quốc gia và quần chúng, sẽ buộc được Tổng Thống
Diệm phải thay đổi, sửa chữa các nhược điểm. Người ta tin rằng, một nhà lãnh
đạo tài đức với tâm địa “Tiết Trực-Tâm Hư”, hết lòng lo cho dân cho
nước như TT. Diệm, bên cạnh lại có một cố vấn mưu lược là bào đệ Ngô Đình Nhu,
và nhiều người tài đức khác trong chính quyền, sớm muộn gì các nhược điểm của
cá nhân và chính quyền của TT Diệm sẽ được điều chỉnh, sửa sai.
2.- Chính trường Miền
Nam sẽ dần dần ổn định, đối lập chính trị có tiếng nói, chế độ được dân chủ hóa theo
một tiến trình phù hợp với tình trạng đang có chiến tranh với VC, niềm tin của
dân với chính quyền và sưc mạnh đoàn kết quân dân ngày một củng cố tạo thế và lực
đương đầu thắng lợi với quân CSBV xâm lăng.
-Với phương thức cải
sửa “Độc tài gia đình trị” ôn hòa, có thời gian và hữu hiệu, Miền Nam Việt Nam
sẽ tránh được bất ổn, xáo trộn nghiêm trọng như đã xẩy ra sau đảo chánh. Các
Tướng Tá quân đội thì mải mê tranh giành quyền lực, bỏ ngỏ chiến trường, nếu lúc
đó quân Mỹ không kéo vào thì Miền Nam đã lâm nguy. Nhiều đảng phái mới được
thành lập không phải để tạo thế và lực mới cho mục tiêu chống cộng mà chỉ cốt
để có bảng hiệu, kết bè phái tranh thầu chống cộng hoặc chia chác quyền hành
với phe nhóm đã được Hoa Kỳ chấp nhận cho “Trúng thầu chống cộng”.
Thượng tầng kiến trúc
chế độ Miền Nam sau đảo chánh thì băng hoại như vậy, hạ tầng cơ sở chống cộng
thì bị phá đổ nhiều mảng, ví như quốc sách “Ấp Chiến Lược” dù có cố gắng đổi
tên thành “Ấp Tân Sinh” vẫn không tránh khỏi tan rã. Quần chúng nhân dân thì bị
phân hóa bởi óc kỳ thị địa phương, tôn giáo chống phá lẫn nhau, ảnh hưởng
nghiêm trọng đến tinh thần đoàn kết và sức mạnh chiến đấu của quân dân Miền
Nam, nhất là lực lượng chủ lực là Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Tựu chung Miền
Nam Việt Nam sau đảo chánh đã suy đồi toàn diện, rơi vào tình trạng tự do vô tổ
chức, vô chính phủ…
3.-Chính nghĩa đấu
tranh của nhân dân Việt Nam sẽ ngày một sáng ngời trong nhân dân và trên trường
quốc tế.
- Vì đảo chánh rồi,
quân Mỹ ồ ạt kéo vào trực tiếp tham chiến chống cộng, Hoa Kỳ trực tiếp chỉ đạo
chiến tranh, cuộc chiến đấu cho chính nghĩa Dân Chủ, Tự Do và độc lập Dân tôc
của chính quyền và quân dân Miền Nam bị đối phương xuyên tạc trong nhân dân hai
miền để kích động lòng ái quốc chống ngoại xâm, tuyên truyền trên trường quốc
tế để cô lập chính quyền VNCH. Đây là điều Tổng Thống Diệm cấm kỵ từ lâu và đã
có hành động cản ngăn ngay cả việc Hoa Kỳ muốn mở rộng lực lượng “Cố vấn Mỹ”
trong các cấp chính quyền và quân đội VNCH. Điều này sẽ không xẩy ra nếu còn
TT. Diệm và cũng vì muốn bảo vệ chủ quyền của một quốc gia độc lập mà TT. Diệm
đã bị lật đổ và sát hại thảm thương như thế đó.
Nói cách khác, nếu
không thì chính nghĩa đấu tranh của chính quyền và quân dân VNCH sẽ bảo đảm cho
thắng lợi sau cùng. Vì đó là chính nghĩa quốc gia dân tộc dân chủ tất thắng
ngụy nghĩa cộng sản quốc tế phi dân tộc, phản dân chủ. Cuộc chiến tranh phi
nghĩa của công cụ CSBV nhằm nhuộm đỏ Miến Nam chắc chắn bị tàn lụi, ý chí xâm
lăng của tập đoàn tay sai cộng sản quốc tế là Cộng đảng Viêt Nam sẽ bị đập
tan,một khi chính nghĩa quốc gia dân tộc dân chủ sẽ cho nhân dân hai miền thấy
rõ đâu là chính (Việt quốc) đâu là tà (Việt cộng).
Thực chất của cái gọi
là “Cuộc kháng chiến thần thánh chống Mỹ cứu nước, giải phóng Miền Nam, thống
nhất đất nước trong Độc Lập-Tự Do- Hạnh Phúc” mà CSBV lúc bây giờ tuyên truyên
lừa mị sẽ bị vạch trần trước nhân dân và công luận thế giới. Một khi nhân dân
biết rõ mặt thật, Việt cộng sẽ không còn huy động được “sức người, sức của” để
làm “Chiến tranh giải phóng Miền Nam”, lại bị cô lập trên trường quốc tế, bị
quân dân Miền Nam đánh trả quyết liệt, với sự hổ trợ tích cực, hữu hiệu của
nước bạn đồng minh Hoa Kỳ (theo đúng nghĩa) và hậu thuẫn quốc tề, Cộng sản Hà Nội sẽ không
còn con đường nào khác là phải rút về cố thủ Miền Bắc, như cộng sản Bắc Hàn đã
làm sau khi bị đánh bại cuộc xâm lăng Nam Hàn năm 1953.
4.- Sau cùng, nếu Miền Nam không
muốn “Bắc tiến” để giải phóng Miền Bắc như chủ trương của các chính quyền quốc
gia để tránh đổ máu, thì ít ra cũng duy trì được tình trạng tạm thời qua phân như Bắc Hàn và Nam Hàn
hiện nay, để chờ cơ may thống nhất Đất nước một cách hòa bình, bằng sự ưu thắng
của chế độ dân chủ Việt Nam Cộng Hòa giầu mạnh ở Miền Nam, trên chế độ độc tài
đảng trị nghèo yếu ở Miền Bắc.
Đó chính là cơ may đã
đến với dân tộc Đức quốc năm 1989, đã thống nhất đất nước một cách hòa bình,
với phần ưu thắng của Tây Đức dân chủ giầu mạnh trên Đông Đức độc tài cộng sản
nghèo yếu, để có một Nước Đức thống nhất trong một chế độ dân chủ ngày nay.
III/- KẾT LUẬN:
Việt Nam nhất định đã
có được tình trạng song song tồn tại hai chế độ đối nghịch trên hai Miền Đất
nước như Nam- Bắc Triều Tiên ngày nay, nếu Tổng Thống Diệm không bị lật đổ và
sát hại. Điều này không có nghĩa là chỉ có Tổng Thống Diệm mới tạo cho Đất nước
có được tình trạng và chiều hướng phát triển tốt đẹp như thế. Và cũng không có
nghĩa là Tổng Thống Diệm sẽ tồn tại lâu dài trong ngôi vị lãnh đạo chính quyền
VNCH cho đến hôm nay. Đến một lúc nào đó, Tổng Thống Diệm phải được thay thế và
cần thiết phải thay thế cho phù hợp với thể chế dân chủ, nhưng không phải và
chưa phải vào thời điểm năm 1963; Càng không phải và không cần thay thế TT.
Diệm bằng bạo lực và sát hại tàn bạo một nhà ái quốc như thế, mà xét ra trong
chín năm cầm quyền đã làm được nhiều điều tốt đẹp cho dân, cho nước, dù cũng có
những sai lầm, khiếm khuyết về lãnh đạo. Tuy nhiên vẫn có thể cải sửa bằng
phương pháp dân chủ và phải để cho Ông có đủ thời gian cải sửa, đặt nền móng
cho chế độ VNCH vững mạnh về chính trị, kinh tế, ổn định xã hội, tiến tới tự úc
tự cường vừa chiến đấu, vừa phát triển, như chủ trương tự túc tự cường (tam túc, tam giác) mà Ông Cố Vấn Ngô Đình
Nhu dự hoạch thực hiện nhằm chống lại áp lức ngày một gia tăng của Hoa Kỳ, tạo
thế lực bảo vệ chủ quyền quốc gia.
Tựu chung, nếu không
có cuộc đảo chánh quân sự lật đổ và sát hại TT. Diệm vào ngày 1-11-1963, thì
chắc chắn Cộng sản Bắc việt đã không cưỡng đoạt được Miền Nam vào ngày
30-4-1975, xô đẩy nhân dân Việt Nam trên cả hai miền đất nước vào một thạm
trạng trong hòa bình: Cả nước phải sống đói nghèo cơm áo, đói nghèo tự do dưới
chế độ độc tài cộng sản sắt máu, nhiều người dân đã phải trốn chạy bỏ nước ra
đi tìm tự do bằng mọi cách và bằng mọi giá, kể cả mạng sống, nhiều người đã
chết trong lòng biển cả hay rừng già biên giới trên đường tìm tự do.
Nếu không có đảo chánh
lật đổ và sát hại cố Tổng Thống Diệm, chế độ tự do dân chủ Việt Nam Cộng Hòa
vẫn tồn tại ở Miền Nam Việt Nam cho đến hôm nay, và triển vọng thống nhất đất
nước bằng sự tất thắng chế độ độc tài phản dân chủ Cộng sản Bắc việt phải là một
tất yếu, sớm muộn chỉ còn là vấn đề thời gian.
Thiện Ý
Houston, Ngày 1-11-1966
Hiệu đính ngày 1-11-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét